(⊙o⊙) A, quái vật hai chân kia lại đến nữa rồi, hử, cái chén này là cho mình sao? Lá non ăn ngon quá, phải giấu vào chỗ sâu nhất trong ổ mới được.
Trong tim của thượng tướng lớn tuổi sống ở tương lai có thêm một gấu trúc đoàn nhi (kiểu như cục bông ấy, sau này còn được ghép nhiều kiểu đoàn nhi nữa, chả biết dịch sao cho sát nên Điềm để nguyên luôn:v), đi đến đâu đem theo đến đó. Nơi đã từng vác súng, biến thành cái sọt chứa đầy lá cây.
Có một ngày, Cổn Cổn biến thành một thiếu niên mỹ mỹ đát.
Cổn Cổn xụ xụ mặt: Đại quái vật tôi đói. Hử? Lông của tôi đâu!
Thượng tướng đại nhân bị manh đến đầy mặt máu: “!!!” Bảo bối của tôi!