Văn Án:
Tôi xuyên thành nữ phụ độc ác trong một cuốn tiểu thuyết bệnh kiều, nam chính là phu quân mới cưới của tôi, một tên ma ốm tuyệt sắc khuynh thành.
Đêm tân hôn, hắn dịu dàng nói với tôi: "Tạm thời phải để nàng chịu uất ức rồi, lâu nhất là ba năm nữa, ta sẽ dùng một phong hưu thư để trả lại tự do cho nàng."
Tôi ngoan ngoãn đồng ý, lẳng lặng chờ đợi.
Ba năm sau, hắn xé nát tờ giấy hưu thư, nụ cười trên môi vừa ôn hòa lại bệnh hoạn: "Trong bụng Khanh Khanh đã có cốt nhục của ta rồi, đừng nghĩ đến việc rời đi nữa."