Anh giận dữ nhìn người con gái trước mặt mình nói: Hà Ly Băng, cô tránh xa tôi ra một chút!
Cô gái ngang bưỡng khẽ mỉm cười: Vậy em sẽ tránh xa anh một chút. Nói rồi cô lùi cách anh 2 bước.
-Ngày trăng máu
Anh đẩy cô một cách thô bạo và nói: Ly Băng tôi muốn máu của cô?
Cô chẳng những không sợ hãi còn cong môi đáp trả: Được thôi, nhưng anh đừng quên trước kia là ai nói cách xa anh một chút đấy.
Ngày khác anh thấy hình dạng thiên thần của cô
- Ly Băng, cô...là thiên thần?
Anh không tin vào mắt mình trầm giọng lẩm bẩm
Và những lúc khác nữa...