Thể loại: Ngôn tình, cận đạ, niên đại văn, xuyên thư, sảng văn, HE
Editor: Penallral (Xu cũng là mình, gọi gì cũng được)
Nguồn hỗ trợ dịch: bản convert bên wikidich, các bản chữ hán ở các web trung, các công cụ và từ điển tiếng trung.
Tình trạng bản gốc: Hoàn 107 chương
Văn án
Đang trên đường đi gặp đối tượng xem mắt, Giang Cảnh Du gặp sự cố thế nên bất ngờ xuyên không,
Vừa xuyên qua còn chưa làm rõ tình huống, cô đã đụng phải lưu manh, cô không chút ngại ngần, sử dụng ra tuyệt kĩ “đoạn tuyệt con cháu” mà giải quyết kẻ đó,…
Sau đó, cô phát hiện, mọi chuyện không tốt,
Cô đã xuyên sách mất rồ!!!!
Hơn nữa nhân vật cô xuyên vào chính là cô chị họ pháo hôi bị nữ chính trọng sinh thiết kế bẫy gả cho tên du thủ du thực, cuối cùng bỏ lỡ thủ phủ tỉnh!
[Nếu thời gian có thể chảy ngược, tôi xin đọc thuộc toàn văn.jpg]
Trừ bỏ cô nữ chính ở một bên như hổ rình mồi muốn hủy hoại sự trong sạch của cô mà cướp đi vị hôn phu, cô còn gặp phải cảnh thiếu áo thiếu cơm, mặt chấm xuống đất lưng hướng lên trời của thời đại này, may thay, game cô chơi cũng theo tới!
《 Nhà của ta 》 có thể theo tâm ý chủ nhân chế tạo ra ngôi nhà mơ ước.
Đang lúc thỏa mãn nhờ cải trắng trong ruộng, Giang Cảnh Du theo dõi cà tím nhà hàng xóm, khéo ghê, hàng xóm cũng theo dõi cải trắng nhà cô.
Quyền hạn một khai thông, đang chuẩn bị trộm đồ ăn đây, kết quả nhận được nhắc nhở: [Giá trị thân mật không đủ, không cách nào hái]
Ngày hôm sau, đôi bên song song nhận được tin: [Tối hôm qua hàng xóm của bạn đã tưới nước giùm bạn, giá trị thân mật +1]
Từ từ, đối phương đây là muốn trộm đồ ăn của mình?
Sau đó ——
Giang Cảnh Du phát hiện, vị hàng xóm cách vách là đại đội trưởng chuyển nghề về quê, còn là vị hôn phu bị nữ chính từ bỏ, càng là đối tượng xem mắt của cô ở hiện đại!
《 Tôi với nữ chính đổi đối tượng cho nhau》
《 Người đàn ông cô không cần, tôi coi trọng rồi 》
Vợ chồng song song dẫn dắt mọi người xây dựng nông thôn mới, cuối cùng càng là thừa gió xuân cải cách, thành xí nghiệp gia có tên trên bảng phú hào, chỉ là cặp nam nữ chính vốn dĩ công thành danh toại lại thành một đôi oán ngẫu, mỗi ngày vì củi gạo mắm muối mà phát sầu, nhìn người quen ngăn nắp rực rỡ trên TV, càng là hối hận đến xanh ruột!