Tên Hán Việt: Sở thiên dĩ nam
Tác giả: Đại Phong Bất Thị Mộc Ngẫu (Gió lớn không phải rối gỗ)
Thể loại: Đam mỹ, gương vỡ lại lành, HE
Tình trạng: 106 chương + phiên ngoại
Edit by: Therosist
Văn án
Đường Hành, giáo sư của Học viện, là một người trong ngoài không đồng nhất
Nhìn người, phong độ nhẹ nhàng, khí chất xuất chúng, trí thức đa tài, thế nhưng khi muốn xử ai đó, đảm bảo xuống tay không chút lưu tình, vừa chuẩn vừa ác
Nghe đồn rằng, đồng nghiệp giới thiệu thật nhiều cô gái cho Đường Hành….. Nhiều đến mức có thể xếp tận một hàng dài từ Châu Hải tới Nhà thờ Thánh Paul (*)(*) Cảng Châu Hải và nhà thờ Thánh ≈ đều là hai địa danh ở Ma cao
Đối với trò mai mối này, thầy Đường Hành chỉ có ba chữ: Nhà bao việc.
Cậu giống như nguyện dâng hiến quãng đời còn lại cho sự nghiệp nghiên cứu học thuật.
Nhưng có ai ngờ, 6 về năm trước, Đường Hành là một cậu ấm, vừa nhiều tiền vừa ngu ngốc, bị tra nam lừa thân lừa tình thì đã đành, đây trong bóp còn có 52 tệ cũng bị tên đó cuỗm sạch.
Người ta gọi đó là: Cho không.
Trong 6 năm, bạn học cũ hỏi “Lý Nguyệt Trì dạo này sao rồi?” Đường hành đáp: “Chết rồi.”
Đối tượng xem mắt: “Trước đây anh có ai yêu chưa?” Đường hành nói: ” Có một người, nhưng chết rồi.”
6 năm sau, đường lên núi gập ghềnh dốc đá, cựu tù nhân Lý Nguyệt Trì thấp giọng hỏi: “Nghe nói em thông báo với mọi người anh đã chết? Thật không vậy thầy Đường?”
Đường Hành:......
Lý Nguyệt Trì: “Vậy em có thủ tiết vì anh không?”
Đường hành: “Anh im đi.”
Vì thế Lý Nguyệt Trì cúi đầu, hôn lên môi cậu
Trai miền núi, con nhà nghèo x Thiếu gia thành thị, con nhà giàu – Lý Nguyệt Trì x Đường Hành
Gương vỡ lại lành, công từng lừa thụ vì có nổi khổ riêng, không có pháo hôi, ngược luyến, yêu sâu sắc, HE, thụ sủng công.