Bạn đang đọc truyện Không Có Gì So Sánh Được của tác giả Giang Khuynh Hề. Triệu Tĩnh Du cố gắng dùng ngữ khí thật nhẹ nhàng, vừa là hỏi ý, vừa mong đợi đề nghị được chấp thuận...Thiếu niên nói với cô gái bên cạnh, sau khi thi đại học xong, ở cùng nhau đi.
Mà thiếu nữ nguyên bản đang nhẹ nhàng, ánh mắt tràn đầy ý cười, vừa nghe lời này lại bắt đầu rút đi linh động, trầm mặc xuống, tựa như hoàng hôn ở sau cô, dần dần hạ xuống đường chân trời.
Gió thổi vài sợi tóc lất phất trên trán của thiếu niên, cánh tay đang đặt trên lan can cũng đột nhiên cứng đờ,...
"Triệu Tĩnh Du", thiếu nữ nhấp môi, cụp mắt, cô cắn cắn môi dưới chậm rãi mà nói: "Từ nhỏ đến lớn, em chưa bao giờ nhìn thấy sự tốt đẹp mà tình yêu mang lại."
Mà những thứ em thấy, tất cả đều là những thứ mà người ta tự tạo ra và cố tình xây đắp nên.
Rõ ràng là không hạnh phúc đó nhưng bề ngoài vẫn cố sống và duy trì như mình đang hạnh phúc thực thụ.
Còn cái gọi là chân ái, từ lâu em đã không còn tin.
Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn có thể đọc thêm Sừng Sơn Dương Dưới Đuôi Hồ Ly hoặc Nữ Phụ Nhưng Vẫn Có Thể Tồn Tại