Cuối năm 2010, trước khi ra nước ngoài Trần Ngật nhận được tin nhắn từ một dãy số xa lạ —
“Yêu thầm thật khổ, tựa như gió mùa hạ, nghe thì có vẻ thích, nhưng mang đến toàn là gió nóng. Vì thế mùa hè đi qua, tôi cũng không thích cậu nữa.”
“Trần Ngật, chúc cậu lên đường bình an, tiền đồ như gấm.”
Khi ấy, Trần Ngật 17 tuổi, sinh ra trong gia đình thư hương thế gia, đẹp trai ngang tàn, là nhân vật phong vân của trường Trung học số Tám, ở trường được vô số bạn nữ theo đuổi.
Đối với tin nhắn này, anh chưa từng để tâm, chỉ coi như tin rác rồi tiện tay xoá đi.
Mãi đến thật lâu về sau, Trần Ngật nhìn thấy tin nhắn này một lần nữa trong điện thoại cũ của vợ chưa cưới của mình.
Anh mới nhận ra rằng, tin nhắn rác lúc trước mình tiện tay xoá bỏ ấy, đối với Nguyễn Miên năm 17 tuổi, chính là dấu chấm hết của một thời thanh xuân.
“Không có người như anh / Một câu có thể mang đến / Thiên đường hay địa ngục.”
KHÔNG CÓ NGƯỜI NHƯ ANH
5 Chương mới cập nhật KHÔNG CÓ NGƯỜI NHƯ ANH
Quảng Cáo
Danh sách chương KHÔNG CÓ NGƯỜI NHƯ ANH
Chương 49: Nếu không anh sẽ muốn hôn em mất
Chương 50: Anh nguyện dùng quãng đời còn lại để bù đắp
Chương 51: Chúng ta đi hẹn hò
Chương 52: Khác với kiểu chuồn chuồn lướt nước như lần trước
Chương 53: Muốn gặp bạn gái còn phải hẹn trước sao?
Chương 54: Anh vào phòng ngủ đi
Chương 55: Dù sao thứ cần ao ước giờ đã có được rồi
Chương 56: Sinh nhật vui vẻ, bạn học Trần Ngật
Chương 57: Con cũng không nỡ cãi nhau với cô ấy
Chương 58: Đó là thứ Nguyễn Miên năm 16, 17 tuổi khao khát nhất
Chương 59: Làm phiền bác sĩ Nguyễn cân nhắc một chút
Chương 60: Hôn một cái sẽ hết đau
Chương 61: Nhéo em rất mềm
Chương 62: Em rất thích anh
Chương 63: Em chỉ lo bà không hài lòng với anh thôi
Chương 64: Em sẽ nhớ anh lắm
Chương 65: Em hy vọng một năm này, anh sẽ luôn bình an
Chương 66: Trần Ngật một đời bình an, sống lâu trăm tuổi
Chương 67: Không có người như anh
Chương 68
Chương 69: HOÀN CHÍNH VĂN