Cùng ác long chiến đấu quá lâu, chính bản thân cũng trở thành ác long.
Cũng như khi người nhìn chăm chú nhìn vực sâu, thật ra vực sâu cũng đang vọng nhìn lại.
Sự đau khổ của anh, cũng là ngọn nguồn cho sự khổ đau của cô.
Anh vì báo thù, hại gia đình cô tan vỡ.
Cho đến khi mọi thứ hạ màn, anh ngỡ ngàng nhận ra, hạnh phúc của anh đã do chính tay anh xé nát.
Giờ đây anh mới hiểu, thù hận, ân oán đã che mờ lý trí anh, hạnh phúc mới thứ quan trọng nhất anh cần nắm lấy, không có gì đủ đáng giá để đổi lấy hạnh phúc cả.
Anh hỏi: Anh phải làm sao em mới chịu trở về?
Cô đáp: Trừ khi anh đem tất cả trả lại hết cho tôi.
Cô cư xử lạnh nhạt, anh từng bước bức ép.
Khi yêu đương đã hóa chuyện cũ, làm thế nào mới có thể khiến cô tin tưởng anh thêm một lần nữa?