“Anh có thể làm bạn giường cả đời của em, nhưng cũng muốn đeo nhẫn cho em cùng em đi hết quãng đời còn lại.”
“Là tự em đến đây, vậy tại sao tôi phải buông tha để em đi?”
“Hắn muốn nghe cô rên rỉ, muốn nghe cô cầu xin hắn, muốn nghe cô khóc dưới thân mình…”
Đoạn ngắn 1:
Du Tích vặn vẹo: “Anh là biến thái sao? Mua nhiều quần áo kỳ quái như vậy làm gì? Anh có phải đã lên kế hoạch từ lâu rồi hay không!”
“Đúng vậy.” Lục Dư Thành vuốt ve một cái quần lót nhỏ trong suốt: “Muốn cùng em làm tình trong khi mặc những bộ đồ này. Mặc đồng phục, cột dây trói lại, mặc đến nửa kín nửa hở, đều muốn hết.”
Đoạn ngắn 2:
Tay Du Tích chống lên khuôn ngực của người đàn ông: “Tôm hùm đất…. Em muốn ăn tôm hùm đất….” Cô đáng thương nhìn Lục Dư Thành: “Em đói quá.”
Lục Dư Thành bóp lấy bầu ngực đầy đặn của thiếu nữ, lưu manh nói: “Em no.”