Phụ mẫu Vân Kiều mất sớm, một mình nàng tự buôn bán nhỏ, còn nhặt được một thư sinh nghèo mi thanh mục tú về làm phu quân, mỗi ngày trôi qua cũng có chút thú vị.
Sau này, khi phu quân nàng vào kinh đi thi, hắn bỗng nhiên trở thành Thái tử tôn quý.
Ai ai cũng đều nói Vân Kiều nàng có phúc, ấy vậy mà lại được gả cho hoàng tử lưu lạc ở dân gian. Song, Vân Kiều lại cảm thấy vô cùng hụt hẫng.
Nàng không quen với cuộc sống cẩm y ngọc thực, cũng không am hiểu cầm kỳ thi hoạ, phong hoa tuyết nguyệt, thậm chí chữ viết cũng rất xấu. Hoa phục của Trung cung mặc lên người nàng không hề giống một Hoàng Hậu.
Vân Kiều cẩn tuân lời dạy bảo của Thái hậu, học quy củ, tuân thủ lễ nghi, không sân si, không đố kị, mãi đến khi Bùi Thừa Tư tìm được bạch nguyệt quang trong lòng hắn. Cuối cùng, nàng mới hiểu, hoá ra Bùi Thừa Tư cũng có thể yêu một người đến vậy.
Ngày Bùi Thừa Tư sửa tên đổi họ cho bạch nguyệt quang đã mất phu quân kia, cho nàng ta tiến cung phong phi, Vân Kiều uống chén thuốc ph* thai làm mất đi hài tử mà chính nàng đã mong đợi.
Đối mặt với cơn giận lôi đình của Bùi Thừa Tư, nàng không màng đến vị trí Hoàng hậu, nàng muốn về lại trấn Quế Hoa.
Nàng ghét phải nhìn bầu trời nhỏ hẹp trong cung cấm, nàng muốn trở về thị trấn nhỏ, thiên hạ rộng lớn, hương thơm tỏa khắp đất trời vào cuối thu.
Nàng cũng ghét nhìn thấy Bùi Thừa Tư.
Từ đầu tới cuối, nàng chỉ yêu chàng thư sinh áo xanh phóng khoáng nọ, chỉ cần nhìn thoáng qua cũng thấy yêu thích vô cùng. Tiếc là, từ lúc hắn rời trấn vào kinh, hắn đã chết rồi.
Vai chính: Vân Kiều ┃ vai phụ: Những người còn lại.
Lập ý: Nếu ngươi vô tình vậy thì ta sẽ hưu.
Thâm Bích Sắc
- Ngôn Tình
- Hoàn thành
- 1807
- Vietwriter
Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu
5 Chương mới cập nhật Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu
Quảng Cáo
Danh sách chương Nàng Không Muốn Làm Hoàng Hậu
Chương 51: Giống như thế thân của hắn!
Chương 52: Hiện tại ta không thích, cũng không có kiên nhẫn nghe!
Chương 53: Muốn triệu đạc thân bại danh liệt, vạn người thóa mạ!
Chương 54: Giết người thì đền mạng!
Chương 55: Tra tấn ta và cũng bị ta tra tấn!
Chương 56: Là do hắn gieo gió gặt bão!
Chương 57: Người như bùi thừa tư không nên đến gần, phải tránh càng xa càng tốt!
Chương 58: Lúc này rời cung, nàng không có ý định quay về!
Chương 59: Nàng còn nửa câu sau chưa nói… “lừa ngươi thôi!”
Chương 60: Thiên hạ rộng lớn, há lại không có chỗ cho ta dung thân!
Chương 61: Trần hoàng hậu trong kinh đã chết rồi!
Chương 62: Giống như là nhân quả báo ứng!
Chương 63: Gọi cho muội muội của ta, để chọn người vừa ý!
Chương 64: Còn chưa thử sao biết mình không thích?
Chương 65: Phó tiểu tướng quân!
Chương 66: Người trong lòng!
Chương 67: Hy vọng ngươi cũng như vậy!
Chương 68: Hắn lún sâu vào đám bùn không thể thoát thân!
Chương 69: Nam nhân các ngươi có phải thường nhớ mãi không quên những thứ không có được?
Chương 70: “a kiều, không mời ta vào trong ngồi chút sao?”
Chương 71: Nàng cho hắn hy vọng rồi vào thời khắc mạng hắn ngàn cân treo sợi tóc, nàng lại vứt bỏ hắn!
Chương 72: Nếu ta động vào họ, sợ là nàng còn hận ta hơn!
Chương 73: Hắn nghĩ mọi chuyện có lẽ đã kết thúc rồi!
Chương 74: Những yêu hận của năm tháng qua, đã biến hắn thành một trò cười!
Chương 75: Không chung đường, không thể đồng minh!
Chương 76: Ngươi đã không thể làm một phu quân tốt, vậy thì hãy lo cho mình để trở thành một bậc minh quân đi!
Chương 77: Cuối cùng vẫn không thể quay lại thời gian khốn khó cùng người! (hoàn chính văn)
Chương 78: Ngoại truyện 1
Chương 79: Ngoại truyện 2
Chương 80: Ngoại truyện 3