Hai tổ trọng án quay cuồng trong hàng loạt vụ án kì lạ, mà lão đại của cả hai tổ cũng không ngừng cố gắng lãnh đạo đội viên truy tìm sự thật.
Cảnh sát A thử hỏi: Cảnh sát Lãnh, đội của cảnh sát Lâm Hinh đang ở kế bên mình, cảnh sát Lâm nghe nói là một người vui vẻ hài hước, cũng rất cẩn trọng, gan dạ. Tổ của cô ấy phá được khá nhiều vụ, có lẽ chúng ta có thể nhờ bên đội ấy hỗ trợ chút ít. Quan trọng nhất là nàng lớn lên lại xinh đẹp, cô có khả năng có hứng thú.
Lãnh Du nhướng mày: Phải không? Nàng có thể phá án có lẽ là dựa vào vận may. Hơn nữa, nàng có xinh đẹp hay không thì cũng không liên quan đến vụ án này của chúng ta, cũng không liên quan việc của tôi.
Cảnh sát B đề cử: Cảnh sát Lâm, vụ án này thực thách thức trí tuệ, cảnh sát Lãnh ở tổ kế bên có tiếng là bình tĩnh, cộng thêm cơ trí, rất là am hiểu những vụ án như này, hay là chúng ta nhờ cô ấy giúp đỡ chút ít?
Lâm Hinh nhìn nhìn móng tay của chính mình: Nữ nhân kia có chỗ nào tốt? Cả ngày đều mang dáng vẻ lạnh như băng, chẳng qua là có chút thông minh mà thôi, mình chẳng lẽ kém so với cô ta?