Đích nữ của Thừa tướng, muội muội của đại nguyên soái thống lĩnh hàng vạn binh mã, thân phận của Tô Hoài Cẩn vốn cao quý vô song, vì vậy tiến cung cũng danh chính ngôn thuận trở thành Hoàng Quý Phi, hơn nữa còn nắm giữ phượng ấn.
Vinh quang bậc này, ngoài nàng, không còn ai có thể có được.
Thế nhưng, gia thế hiển hách, phụ huynh tay nắm quyền to, Hoàng Thượng nghe lời gièm pha của kẻ gian, khiến nàng rơi xuống vực sâu, Tướng phủ bị xét nhà lưu đày.
Đến bây giờ, nàng mới hiểu tại sao họ nói đế vương bạc tình...
Vốn đã nản lòng thoái chí, chết tại lãnh cung, thế nhưng vô tình lại bị trói buộc với hệ thống trọng sinh "Càng chết càng lợi hại".
Nha hoàn giáp: "Nương nương, Lưu quý nhân mới học được khúc Nghê Thường Vũ Y, muốn hiến vũ cho Hoàng Thượng!"
Nha hoàn Ất: "Nương nương, hôm qua sứ thần phiên bang tiến cung hiến cho Hoàng Thượng ba vị mỹ nhân!"
Vẻ mặt Hoài Cẩn không chút dao động, bất luận ai vì ai mà tranh sủng, đấu đến ngươi chết ta sống thì đối với nàng mà nói cũng không có nửa chút hứng thú.
Nha hoàn Bính: "Nương nương, Triệu tài tử an bài một thích khách với ý đồ ám sát ngài!"
Ánh mắt Hoài cẩn trở nên sáng ngời, "Thích khách sao? Mau kêu hắn tiến vào, để bổn cung nhìn xem có đủ anh tuấn hay không."
Tiết Trường Du với công lao vĩ đại, không ai bì nổi. Vốn sẽ nên danh thiên cổ, lại không ngờ bị gian thần xu nịnh châm ngòi ly gián, giết lầm trung thần. Cuối cùng mới nhận ra rằng, người bên cạnh không có dị tâm chỉ có mình Hoài Cẩn.
Trọng sinh một lần, Tiết Trường Du một lòng muốn bù đắp mọi lỗi lầm, "Hung hăng yêu thương" Tô Hoài Cẩn, chỉ là......
Tiết Trường Du: Vì sao ái phi đến"Chết" cũng không muốn trở thành Hoàng Hậu của trẫm?