Mà vị thần minh cuối cùng của thế gian trải qua trăm vạn năm Thích Bạch Trà, còn sống cho tới thời hiện đại này, cũng đã hiểu được thời gian tàn khốc cỡ nào, vô tình cỡ nào.
Càng sống dài lâu, càng dễ đánh mất bản thân, càng thấy mất phương hướng, càng cảm giác vô vị.
Vì vậy Thích Bạch Trà nghĩ rằng, có lẽ mình có thể thử đi trải nghiệm nhân sinh bình thường, thử tìm một tâm hồn đồng điệu để cùng tiến tới quan hệ bạn lữ.
Nhưng sau đó, khi biết bản thân mình thật sự chìm đắm trong tình cảm này, mỗi ngày y đều lo lắng đối phương sẽ ra đi trước mình, đều sợ đối phương hàng ngày già đi còn mình vẫn cứ thanh xuân vĩnh trú...
Ai ngờ, lo lắng tới lo lắng lui, kết quả y phát hiện lão công nhà mình cũng là thần giống mình, mỗi ngày cũng lo lắng sốt sắng vấn đề giống như y vậy.