- ------
Lược dịch bởi: Vịt
- -----
[47114] 提拉米苏
Sư phụ đưa một nữ tử dưới hạ giới về, tên Tần Ương, khuôn trăng nét ngài đậm phong tình, đẹp động lòng người.
Ta thẫn thờ xông vào tẩm điện của sư phụ, trông thấy Tần Ương nhẹ nhàng, e thẹn ngả trong lòng sư phụ. Sư phụ nhìn ta, quát: “Tự ý vào tẩm điện, ngươi còn biết phép tắc gì không!”
Tần Ương khóe miệng nhếch ý cười, quay đầu nhìn sư phụ, thỏ thẻ: “Chàng đừng trách nàng ấy, chẳng qua là do quá ngạc nhiên thôi.”
Giờ ta mới biết thế nào là đau đớn đến tận tâm gan.
Ta gào lên: “Sao người lại tìm đâu ra sư nương rồi! Con và đại sư huynh đã cược với nhau, nếu trong 5 vạn năm người tìm được sư nương cho bọn con thì con phải đưa cho huynh ấy mười vạn hai lượng bạc lận!!”
Sư phụ:?
Tần Ương cười gượng:?
Ta khóc cạn cả nước mắt: “Mười vạn hai đấy huhu, mệ nó, tại sao hả!!!”