Edit: Ngọc Diện Hồ
Văn án
Hồ ly đỏ đang nằm trong lòng cô gái mang bạch y, nhưng mà trong lòng trong tâm trí chỉ nghĩ mãi về chàng trai mới nãy, cùng với mùi hương thoang thoảng dường như còn vấn vương quanh mũi.
Bởi vì ham chơi, nàng thường hay chạy đến thành phố sát đó, quan sát nhân loại, thế nên cũng không xa lạ mấy với con người.
Nhưng mùi hương trên người chàng trai kia thơm như nắng, khiến nàng cảm thấy ấm áp, đồng thời lại khiến tim nàng đập nhanh hơn, đầu óc sục sôi.
Đây là lần đầu tiên nàng có cảm giác như vậy. Nàng không biết tại sao bản thân lại thế. Có lẽ là do rượu của tổ mẫu quá mạnh, men rượu vẫn chưa tan. Nàng nhắm mắt lại, quyết định ngủ một lát. Khi tỉnh rượu, vết thương lành lặn, nàng sẽ đi tìm chàng trai trẻ đã cứu mạng mình để cảm ơn thật nhiều. Ừ, làm như vậy đi.