Thẩm Từ Sinh, nhị thiếu gia của nhà họ Thẩm, bày mưu tính kế trên thương trường nhiều năm, anh cố tình gây rối vào ngày gặp Hứa Thư. Đèn chợt tắt, anh cố tình giẫm lên tà váy dài của cô để có thể gặp cô lần nữa.
Sau vài lần giúp đỡ, anh luôn thích cười nhạo cô, nói những điều hay ho để trêu chọc cô, khi đó, mọi người xung quanh đều cảm thấy Thẩm Từ Sinh cuối cùng cũng nguyện ý mà bước vào thế giới tình yêu... Khi đó, Thẩm Từ Sinh như thực sự đã yêu Hứa Thư, cho cô cảm giác an toàn và tinh tưởng, nhưng anh chưa bao giờ đích thân nói anh yêu cô.
Nguyên nhân đơn chỉ vì Hứa Thư là thế thân, mọi thứ đều có dấu vết để chứng minh suy đoán của cô, bằng chứng là chiếc bật lửa có khắc chữ "Ninh" mà anh luôn mang theo bên người, nửa đêm mơ màng trở về, khi nhìn thấy khuôn mặt của Hứa Thư, ánh mắt anh bỗng trở nên trìu mến
Ngày định mệnh đó.
Đôi mắt Hứa Thư không dao động, cô nói, "Anh Thẩm, vì anh yêu cô ấy, tất cả mọi người anh đã thử yêu qua, bao gồm cả tôi, nhưng đều giống như cô ấy đúng chứ."
Tất cả những lời giải thích của anh lúc đó đều trở nên vô nghĩa, đôi mắt của Thẩm Từ Sinh lập tức đỏ lên, ngàn chữ đều biến thành câu anh nghĩ mình sẽ không bao giờ thốt ra: "Hứa Thư, anh yêu em."
Anh tiếp cận cô với một mục đích, Hứa Thư cũng không còn trong sáng như lúc trước.
Thẩm Từ Sinh sẽ không bao giờ ngờ được rằng cô gái này còn tàn nhẫn hơn cả anh. Biết được mục đích của Hứa Thư, anh tự giễu cười, trong mắt hiện lên một tia bối rối hiếm thấy.
Đừng nói đến phá hoại nhà họ Thẩm, cho dù cô muốn tính mạng của Thẩm Từ Sinh, anh cũng có thể cho cô.
Tình cảm đáng lẽ ra phải chấm dứt, nhưng Thẩm Từ Sinh vẫn nhất quyết không đồng ý.
Anh muốn có bắt đầu thì phải có kết thúc, nhưng chỉ vì người đó là Hưa Thư, nên Thẩm Từ Sinh bất đắc dĩ phải chịu...