Đứng ở bên bờ lau sậy ngay biển, trông xa thấy đàn “Tứ Bất Tượng” (*) đang chạy băng băng qua. Gió thổi qua, cành lau sậy phất phơ theo gió.
(*)Biệt danh của một loại nai sừng tấm đặc trưng của Trung Quốc.
Đột nhiên, đột nhiên, có một cảm xúc từ đâu đến muốn được tâm sự cùng ai đó.
Chỉ là, em đang ở nơi đây, còn anh đang ở đâu?
Thổ lộ với em tâm tình ngày hôm nay, qua từng trang thư viết
Màu của biển ra sao
Mỗi đêm đi cùng anh là biển
Có tâm tình nào cất thành lời hay chăng
Xám tro phải chăng không thể nói
Có phải u buồn ngả xanh dương
Để cho anh phiêu bạc
Cơn sóng cuồng cuộn cả vào lòng anh
Có khi nào ngừng lại ở nơi nao
----- Trương Huệ Muội 《 Lắng nghe biển 》