Người đàn ông đứng dậy, đi đến cửa.
Cố Nhược Hy vội đuổi theo, kéo lấy tay anh. Tay anh rất rắn rỏi, cho dù cách áo sơ mi nhưng vẫn sờ được cơ bắp của anh, cảm giác cực tốt.
"Tôi đã tắm rồi." Cô dè dặt nói, khiến người đàn ông không khỏi dừng bước.
Anh dùng chiều cao hơn người nhìn xuống cô gái rõ ràng là không cam tâm tình nguyện nhưng lại vờ như không bận tâm.
Cố Nhược Hy bị ánh mắt bức ép của anh làm cho chột dạ, không khỏi lùi lại một bước. Nghĩ nghĩ rồi lại dứt khoát kéo khăn tắm xuống, ngẩng khuôn mặt tinh xảo thanh tú lên, nhìn thẳng vào người đàn ông.
Ánh sáng rất tối, cô nhìn không rõ mặt anh, nhưng có thể nhìn thấy đôi mắt sáng như vì sao, bên trong ẩn chứa ánh sáng bức người.
"Tôi đảm bảo, tôi rất sạch sẽ." Tiếng của cô như tiếng muỗi, nếu không nghe kỹ thì gần như không nghe rõ.
Người đàn ông cười. Cô gái nhỏ này rửa sạch hết mùi rượu, bộ dạng hơi say, giống như cũng không đáng ghét lắm.
"Cô muốn lên giường tôi đến vậy?" Anh trêu chọc hỏi.
"Chúng ta không phải đã bàn xong rồi, bảo tôi tới đây sao?" Cố Nhược Hy kiềm chế sự chua xót nơi lồng ngực, cố gắng bình tĩnh.
"Bàn xong rồi?" Người đàn ông trầm giọng. Chẳng lẽ là Tô Nhã?
"Hãy cho tôi một cơ hội." Cố Nhược Hy cố gắng thỉnh cầu lần nữa.
"Cho dù cho đi cơ thể, cô cũng không bận tâm?" Người đàn ông cúi mắt nhìn cô, tia châm chọc nơi đáy mắt càng đậm.
Cố Nhược Hy nói không ra lời, chỉ ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh.