rnTrong căn phòng mới, cô đem hiệp nghị vợ chồng đưa cho anh, lãnh tĩnh nói: đây là ước pháp tam chương.
rnThật ra thì không có đến ba chương, vì nội dung chỉ có một cái: Sinh hoạt vợ chồng, một tuần một lần!
rnAnh bất động thanh sắc nhíu mày, khóe miệng nhếch lên, cầm bút thế như chẻ tre, ký tên của mình như rồng bay phượng múa.
rnBởi vì … có hiệp nghị cho nên...
rn“Bà xã, khuya rồi, chúng ta nghỉ ngơi đi.” Một tên con trai nhắc nhở.
rnCô gái nhìn mắt hắn, rồi gật đầu, tắt đèn ở đầu giường.
rnTrong bóng tối, một đôi bàn tay mò vào bên trong quần áo của cô, xoa nhẹ làn da thịt mịn màng của cô, sau đó một đêm kiều diễm.
rnNgày thứ hai
rn“Bà xã, khuya rồi, chúng ta nghỉ ngơi đi.” Một tên con trai nhắc nhở
rnCô gái nhìn mắt hắn, rồi gật đầu, tắt đèn ở đầu giường, nằm xuống chuẩn bị ngủ.
rnTrong bóng tối, bàn tay kia lần mò lên người cô, thăm dò vào bên trong quần áo của cô, xoa xoa da thịt bóng loáng kia, sau đó, chợt bị bắt được.
rn“Anh làm gì?” Cô gái lạnh lùng nói.
rn“Thực hiện hiệp nghị vợ chồng!” Người đàn ông thản nhiên nói, sau đó tung mình đem cô gái đè xuống, lại một đêm kiều diễm.
rnBuổi sáng hôm sau, Cô gái cố nén đau xót bên hông từ trong thư phòng đem hiệp nghị ra đọc, bỗng dưng mắt hạnh trợn tròn, cả giận nói: “Tô Dịch thừa, anh là gian thần!”
rnTrên hiệp nghị rõ ràng viết: Sinh hoạt vợ chồng, một tuần nghỉ ngơi một lần!
rnTiên hôn hậu ái, ấm áp sủng nịch ^_^