Hoài Vọng Tiên tôn vào hồng trần vượt kiếp, cùng một tán tu mỹ mạo kết làm đạo lữ. Cửu Thiên Lôi kiếp sắp tới, hai người nắm tay nhìn nhau, thề hẹn sinh tử không rời.
Chớp mắt cái, lôi kiếp lập tức bổ thẳng xuống đầu Tiên tôn.
Tán tu: …ta nghi là hắn ta đang nói dối.
*
Hoài Vọng Tiên tôn, Lâm Viễn tông, vượt kiếp trở về, thành tu sĩ Đại Thừa đệ nhất thiên hạ.
Chưởng môn: “Xin hỏi kiếp mà Tiên tôn vượt là kiếp gì?”
Hoài Vọng lạnh lùng như tuyết trên Thương Sơn: “Bản tôn không nhớ rõ.”
Trên dưới tông môn hoảng hốt: Tiên tôn bị sét đánh mất trí nhớ!
*
Lâm Viễn tông tuyên bố với bên ngoài là chiêu mộ đệ tử, anh tài khắp thiên hạ cùng hội tụ về đây. Chưởng môn hỏi rõ từng người: “Các ngươi đến Lâm Viễn tông, vì điều gì?”
“Vì thiên hạ muôn dân.”
“Vì tu được chính đạo.”
“Vì ngàn năm sau phi thăng.”
Một giọng nói trà trộn trong đó: “Vì chồng cũ, hắn bội tình bạc nghĩa.”
Tán tu đệ nhất thiên hạ · Kiêm Trúc ngẩng đầu lên từ dưới duy mạo, cong môi cười rộ lên, dung nhan tuyệt lệ.
Trong phút chốc, cả sảnh đường chìm vào yên lặng.
—— —— —— —— —— ——
Lâm Viễn tông ngoại lệ thu một tên tán tu, thực lực sâu không lường được, nổi tiếng xinh đẹp chấn động toàn tông môn, nghe nói còn có một vị “chồng cũ”, chỉ là chưa từng nói rõ đó ra là ai.
Dần dà, mọi người coi lời Kiêm Trúc là đùa.
Mãi đến một ngày, đệ tử đứng đầu dưới trướng của chưởng môn đỏ mặt hỏi Kiêm Trúc đã có đạo lữ hay chưa, lời còn chưa dứt chợt thấy một tia sáng trắng từ phía chân trời đáp xuống trước mặt hai người.
Hoài Vọng Tiên tôn nhìn Kiêm Trúc chằm chằm: “Ngươi định ngoại tình?”.
Kiêm Trúc mặt không đổi sắc: “Tên chồng cũ như ngươi sao còn lắm chuyện vậy?”.
Hoài Vọng: “…Nói linh tinh gì đó.”
*
Trước khi ký ức khôi phục: Dạo gần đây có một kẻ lạ mặt cứ lảo đảo trước mặt bản tôn, bản tôn không thèm để ý.
Sau khi ký ức khôi phục: …Ờm, hình như đó là đạo lữ thân mến của ta.