Xin chào tất cả mọi người, lại là Chú Ngư đây.
Mần mò mãi thì chú đã moi được bộ truyện thể loại linh dị, trùng sinh và hài hước.
Chắc hẳn trước giờ nhà Cá toàn là theo thể loại kinh dị, linh dị, huyền huyễn, nghiêm túc quen rồi thì hôm nay mình lấn sang thể loại hài hước xem có phù hợp với mọi người không nhé.
Giới thiệu với mọi người…
Tác phẩm: Tôi Không Phải Đại Sư.
Tác giả: Duy Khách.
Tiến độ: Hoàn bản raw, đã có bạn edit + cv cho nên team sẽ đem về TRANS và chuyển thể trọn bộ.
Truyện được sub và đăng tải duy nhất trên trang VIP-BNS, nguồn: Đình Này Có Ngư , bản audio sẽ được chế tác sau khi tiến độ hoàn 10 chương đầu.
_________________
Nữ chính: Tôi không đáng sợ, tôi chỉ là quá nghèo mà thoyyy!
Note: Nữ chính nghèo thật, nghèo kiểu bần cùng luôn, nghèo đến độ ba chấm, thiệt, không có lừa mọi người đâu!
Nơi của nữ chính đang ở chính là một công trình ma ám bị bỏ hoang, trời ơi nó mục nát lại còn cũ kỹ nữa chứ, đến nỗi ngủ cũng chỉ có thể lấy quan tài để làm giường mà thôi, hai chiếc áo lông với giày cứ thay phiên mặc đi mặc lại, tắm táp rửa ráy thì đến nhà vệ sinh công cộng, muốn ăn một ly trà trứng cũng phải suy nghĩ hết mọe nó nửa ngày, nghèo nàn, thật nghèo nàn!
Văn Án 1:
Sau khi Cố Phi Âm bị sét đánh thành người, trong lòng luôn ngày nhớ đêm mong đến của cải trăm năm dưới mộ được cất giấu bao lâu nay, nào là vàng bạc châu báu, rồi giấy tiền vàng mã, nếu cô đem được về hiện tại, không phải đã trở thành phú bà rồi sao?
Mà thôi, cô ấy đi tới đâu thì xui tới đó, hôm nay mù thì mai lại què, uống nước cũng bị vướng kẽ răng, nhưng dù có thế nào thì cũng không có gì ngăn cản được đường mò về nhà của cô!
Văn án 2:
Từ lúc Cố Phi Âm xuống núi vào thành phố, mới phát hiện cuộc sống thật sự quá khó đi, mà đường về nhà thì không dễ kiếm, công việc cũng không dễ tìm, vừa nghèo vừa méo có học thức văn hóa, cô ấy chỉ có thể vào công trình ma ám bị bỏ hoang, vậy mà đậu mòe mấy con quỷ hàng xóm cũng không yên phận, đêm nào cũng mở bặc ti, ngẫu nhiên còn có người tới thám hiểm nữa chứ, nhát mà hay ra vẻ quá, vừa bước vào thôi là la hét om sòm, khóc lóc ỉ ôi… Rồi vô chi má?
Ồn vậy rồi ngày mai sao đi làm nổi đây?
Haiz, người nghèo đâu có dễ làm đâu…
Văn án 3:
Nữ chính miệt mài, vượt mọi chông gai để nghe ngóng đường về nhà của bản thân.
Công việc gian nan, trân trọng mọi thứ mà cô làm ra.
Mà nữ chính là nghèo thật chứ không giả nghèo đâu nha!
Đây không thuộc thể loại nữ chính bình thường, ai muốn bình thường thì đừng lọt hố! Xia xìa!