Tôi Vẫn Nhớ Anh Như Lúc Ban Đầu

Tôi Vẫn Nhớ Anh Như Lúc Ban Đầu

Tôi Vẫn Nhớ Anh Như Lúc Ban Đầu Review Rating: 0.0 out of 10 based on 0 reviews.

Yêu một người, dùng toàn bộ sự trưởng thành và thành thục của bản thân, cho đối phương một điểm tựa, một niềm tin; cũng dùng toàn bộ sự ấu trĩ, lỗ mãng của tuổi trẻ, gửi gắm sự chân thành, ước mơ, khát vọng cho tương lai.

Trong khoảng thời gian dạy phụ đạo, Vinh Tuyết vô tình gặp được một học sinh khá khó nhằn. Vốn nghĩ chỉ cần dạy xong rồi sẽ thoát gánh, ai ngờ lại bị dây dưa...

Mối tình đầu nhẹ nhàng trong sáng nhưng lại khó có thể xoá nhoà, thời gian dường như chỉ khiến cho kí ức càng thêm tươi đẹp và lắng đọng, mà khoảng cách càng khiến tâm hồn rung động, nhớ nhung.

Chẳng phải vì thế mà khi gặp lại anh ấy, Hứa Tranh Tranh cảm thấy anh chẳng khác gì năm ấy hay sao? Vẫn bóng dáng đó, khí chất vẫn đặc biệt như thế, cử chỉ vẫn ung dung như thế, bao cảm xúc quấy trộn trong lòng. Trong lòng thầm nghĩ "nguy thật, may mà anh ấy không nhớ rõ mình", bên ngoài lại vẫn điềm nhiên bước đi.

Cứ nghĩ lướt qua nhau như không quen, cứ chôn chặt hình bóng đó trong lòng, thế sao bỗng nhiên những chuyện xảy ra sau đó cứ...sai sai??!! Tự nhiên lại đến gần cô, lại ôm cô, lại còn chơi trò mập mờ thế này??!!

Lúc cô đang tiến thoái lưỡng nan chẳng biết xử trí ra sao, người đàn ông luôn khiến cô nhìn không ra kia chợt hỏi: "Tiểu thư Hứa Thanh Tranh, tôi tên Tô Phách, mười bốn tuổi học hí kịch, hát kịch mười một năm. Sở thích không nhiều lắm, tính cách tạm được, biết làm chút cơm rau gia đình thường ngày, xin hỏi, bên cô có yêu cầu gì không?!"
Thích không hẹn mà gặp, là tia nắng ấm áp, là vừa gặp đã thích, là cửu biệt trùng phùng diễn một vỡ kịch nhỏ ôn nhu dịu dàng.

Quảng Cáo

Danh sách chương Tôi Vẫn Nhớ Anh Như Lúc Ban Đầu

BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK