Cẩu huyết cưới trước yêu sau gương vỡ lại lành.
Sâu thẳm trong lòng vị tổng giám đốc lạnh lùng có một vệt trăng sáng.
Bảy năm trước, ánh trăng sáng run rẩy đẩy anh ra.
Bảy năm sau, ánh trăng sáng lại muốn gả cho anh.
Đêm tân hôn, tổng giám đốc say rượu đặt ánh trăng sáng dưới thân, khàn giọng hỏi: “Em có yêu tôi không?”
Trong đôi mắt đen thẳm của ánh trăng sáng – người từ trước đến nay luôn im lặng hướng nội – là tình cảm sắc sâu tổng giám đốc chưa bao giờ thấy.
Một mối tình thắm thiết, một tình cũ khó quên.