Truyện Tổng Tài Daddy Mami Lại Trốn Rồi thuộc thể loại ngôn tình của tác giả Ninh Hải. Bị người nhà hãm hại, nhận tội thay vào tù, Diệp Như Hề trở thành tội nhân của cả thế giới bị người người chửi mắng như một con chuột hôi hám. Sinh con trong tù, cốt nhục chia cắt, con gái mẹ kế bắt con đi, thế thân cô trở thành vị hôn thê của Tạ tổng. Sáu năm vào tù, Diệp Như Hề hận, hận không thể ăn tươi nuốt sống. Sau khi ra tù, cô phát hiện ra con trai của Tạ tổng và con gái của mình rất giống nhau....Trong mắt người ngoài không hiểu phong tình, Tạ tổng lạnh lùng cực hạn tuyên bố với truyền thông rằng anh sẽ từ hôn, đem cô gái thần bí đẩy vào góc tường, Như Hề vùng vẫy "Tạ tổng, xin tự trọng!" Khoé môi của Tạ tổng từ từ nhếch lên, âm thanh trầm thấp "Ngoan, lần này không tìm sai người nữa rồi" Một trai một gái, cặp song sinh dễ thương.... Nóng quá, nóng đến mức cảm giác như toàn thân đều đang bị lửa thiêu đốt vậy Diệp Như Hề nghiêng ngả, loạng choạng mở cửa phòng 906 ra, chật vật ngã ngửa trên giường. Bởi vì sự tê liệt của rượu mạnh, đầu óc cô lúc này không còn kịp suy nghĩ được gì nữa, chỉ còn lại một ý nghĩ duy nhất, tuyệt đối không thể bị những người đó mang đi! Trong bóng đêm, dường như cô còn nghe thấy có tiếng thở nặng nhọc. “Cút đi!” Diệp Như Hề còn chưa kịp tỉnh táo hơn chút đã nghe được tiếng bước chân dồn dập phía ngoài cánh cửa phòng, cô hoảng sợ nói: “Không! Không thể đi ra ngoài được, đừng đuổi tôi đi ra ngoài......” Diệp Như Hề biết một khi bị những đám người lưu manh đó mang đi cô nhất định sẽ không gặp phải chuyện tốt lành gì cả. Cô trực tiếp nhào lên phía trước, túm lấy quần áo người đàn ông kia rồi nói: “Cứu tôi với, cầu xin anh hãy cứu tôi, giúp tôi báo cảnh sát......” “Buông tay.” “Không, không......” “Cút đi!” Giọng nói của người đàn ông dường như còn mang theo lửa giận đang cố kiềm chế Diệp Như Hề giờ phút này đã không còn đủ tỉnh táo được nữa, cô chỉ nhớ rõ là bản thân phải nắm chặt lấy góc áo người đàn ông này, cho dù như thế nào cũng không chịu buông tay. Tiếng bước chân pử bên ngoài càng lúc càng gần, sắc mặt người đàn ông cũng càng lúc càng khó coi. Những tên kia đuổi theo anh tới tận đây mà còn chưa chịu bỏ cuộc, thậm chí cả việc hạ thuốc như vậy cũng có thể làm ra được. Anh đã sắp không nhịn nổi nữa rồi! Vậy mà người phụ nữ này còn cố tình muốn dính vào! “Đây là do cô tự tìm tới, đừng có hối hận..” Diệp Như Hề không hề ý thức được chuyện gì sắp xảy ra, chút lý trí còn sót lại của cô chỉ là nhớ ôm chặt người này, cầu xin anh ta cứu mình, cho đến khi một cơn đau giữ dội khiến cô lập tức tỉnh táo lại. Diệp Như Hề liều mạng đánh vào người kia, nhưng không hề có tác dụng, giọng cô đã trở nên nghẹn ngào, không thể phát ra được bất cứ âm thanh gì. Hình như người đàn ông có chửi thề một tiếng, hiển nhiên không nghĩ tới đây là lần đầu tiên của cô. “Xin lỗi, tôi sẽ chịu trách nhiệm.” Diệp Như Hề rơi nước mắt trong tuyệt vọng, cô liên tục lắc đầu, tầm nhìn cũng mờ đi vì nước mặt, hoàn toàn nhìn không rõ dáng vẻ của người đàn ông kia. Chỉ lờ mờ thấy được, dưới cổ đối phương có một hình xăm màu đen. Không biết đã qua bao lâu, Tạ Trì Thành dần dần khôi phục bình tĩnh, hắn cúi đầu nhìn thoáng qua khuôn mặt nhỏ tái nhợt của cô gái dưới thân, trong mắt hiện lên một tia thương tiếc. Anh luôn chán ghét phụ nữ tới gần mình, càng đừng nói tới sẽ phát sinh ra chuyện thân mật như vậy. Nhưng mà người phụ nữ trước mặt này hoàn toàn là ngoại lệ, anh biết rõ tác dụng của thuốc chỉ là một phần mà thôi.