Giới thiệu
Bao đời nay, tình yêu vẫn luôn là đề tài mà mọi người quan tâm, thích đàm luận nhất.
Mà con người lại luôn khao khát nó, luôn mang một niềm tin rằng bản thân sẽ tìm được tình yêu đích thực của đời mình.
Phù Dung xinh đẹp như hoa, đáng cho muôn đời yêu quý.
Mã Phong trung chính vô tư, yêu thương một đời chẳng đổi.
Từng nghe rằng, trong nhân giới ái tình như châu sáng, ngoài tam thiên, tỏ rạng chí nhân thần.
Mã Phong là con nông dân chân đất, đi tìm chỉ một hình dung.
Phù Dung vịnh phú ngâm thơ, trong ngần tánh thiện.
Hai người họ gặp nhau là do duyên phận, ba đời nhân quả không sai.
Bắc Kinh đất ấy chua cay, bao lần vấp ngã.
Chàng trai nghèo đem lòng cảm mến tiểu thư, cuộc đời từ đây sóng gió.
Con đường công danh lận đận, sự nghiệp dở dang.
Trôi nổi phận đời, anh tài cảm ngộ.
Cho hay bao lần gục ngã, chí thiện càng cao.
Chẳng như kẻ tục ngoài kia, muôn đời lận đận.
Má hồng trong đêm tối, cất bước vu qui.
Quân tử giữ đạo hiền nhân, trong lòng chẳng sợ.
Mã Phong ơi! Thế đạo suy đồi, sao anh còn chưa tỉnh.
Có nghe bên thềm thu tới, réo rắt tiếng phong linh.
Có thấy bóng nhạn ngoài xa, mây chiều ảm đạm.
Này Phù Dung! Thầm thương sao chẳng nói, dang dở có vui chăng?
Chuyện tình đôi lứa gian truân, sao cô mơ màng chi thế?
Trót đem tim hồng đỏ máu, chẻ nửa cho cam.
Kiếp xưa đã phụ tà nhân, bây giờ đau khổ.
Tuổi xuân trôi qua như gió thoảng
Hoa đào năm đó bặt mùi hương
Ta cùng ngâm khóc tiếng thê lương
Cho đời điểm đạo.
Giờ đây, tình yêu đôi trẻ đã không còn vun vén những khát vọng ngày xưa.
Kiếp sau, nếu được sống trăm năm, xin người ước lệ.
Ngôn tình đớn đau hiện đại, phong thần nghiêm chính lưu tâm.
Đọc qua tiểu thuyết năm xưa, chân tình tỏ ngộ.
Giếng ngọc rửa mặt sạch trong, đợi chờ hoa sen thơm ngát.
Phù dung sớm nở tối tàn
Tim yêu trong trắng, bạc vàng nào mua.
Thương lắm Phù Dung!