Vì mạng sống, Vưu Minh gả cho Giang Dư An người sinh vào giờ âm, ngày âm, tháng âm, năm âm. Vừa bước vào cửa đã thành quả phu – lão công chết sớm, không sống đến lúc thành niên.
Ấy thế mà đêm tân hôn, Vưu Minh lại bị thứ gì đó không nhìn thấy đè dưới thân.
Thân thể hư nhược chậm rãi chuyển biến tốt, công ty sắp phá sản cứ thế phát triển không ngừng. Vưu Minh đứng trước bài vị của lão công cầu nguyện, hôm sau nguyện cầu lập tức được thực hiện.
Vì muốn nhìn thấy lão công của mình, Vưu Minh lấn thân tự mình học Phương thuật.
Rất nhanh, tất cả mọi người phát hiện không đúng.
Vốn dĩ là ma ốm không thể kế thừa gia nghiệp, nay lại khỏe mạnh chống đỡ công ty, ai dám lắm mồm trước mặt cậu, cậu liền dám ra tay đánh người.
Âm thầm ngáng chân sau lưng cậu, không đợi cậu động thủ kẻ đó đã gặp xui xẻo.
Vưu Minh: “Lão công vạn năng!”
Giang Dư An: “^_^ “
.———-