Lúc Lâm Vãn còn nhỏ, cô không chuyên tâm làm bài tập, mà chỉ muốn lén đi nhìn người ta.
Và cô vẫn cứ nhớ mãi không quên ngày cô đến phòng khiêu vũ, thân hình mảnh mai kia, bóng dáng thướt tha, điệu nhảy vũ mị, làn da trắng nõn thấp thoáng trong từng điệu múa, cứ thế mà đi sâu vào lòng cô.
"Xin chào bạn nhỏ, dì tên là Liễu Tố Tố, là học sinh học vũ đạo của mẹ con, con có thể kêu là dì Tố Tố." Đối phương cong eo cười với cô, hiện ra lúm đồng tiền xinh như hoa.
Chỉ tiếc, có vài lời còn chưa kịp nói ra, đến khi Lâm Vãn lớn lên thì nàng đã gả cho người khác.
Ngủ một giấc tỉnh dậy, Lâm Vãn phát hiện chính mình trở về khi còn nhỏ, vào lúc trước khi quen biết dì Tố Tố một năm.
Lúc này đây, cô không muốn nhân sinh lại tiếc nuối một lần nữa.