Mục lục
Căn Cứ Số 7 (Bản Dịch)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Bạch Vi mặt xám như tro, nhìn từng người từng người xung quanh, trong lòng trở nên lạnh lẽo.

-Chúng ta cược một ván?

Lúc này một người lên tiếng, người đàn ông mang mắt kính vàng nghe thấy lời này quay đầu lại nhìn thấy một người đội mũ đen mang mặt nạ ngồi quay lưng về phía hắn ở bàn bên cạnh.

-Ngươi đang nói chuyện với ta?

Người mang mắt kính vàng hỏi.

Hứa Mạt nhẹ nhàng gật đầu, lấy ra trong người 1700 đồng liên bang đặt lên chiếu bạc.

Người đàn ông kí đẩy gọng kính hứng thú nhìn Hứa Mạt:

-Đánh cược thế nào?

-Đây là tiền đặt cược của ta, quy tắc giống vừa rồi.

Hứa Mạt chỉ vào đồng liên bang trên chiếu nói:

-Ta thắng cô gái kia thuộc về ta.

Người đàn ông nhìn thoáng qua Bạch Vi cười:

-Xem ra mị lực của Bạch tiểu thư không hề nhỏ.

Nói xong hắn đi đến đối diện Hứa Mạt nói:

-Có thể.

Những người xung quanh đang muốn đi ra lại tụ tập lần nữa, gia hỏa này là ai?

Người phục vụ đem xúc xắc và hộp xúc xắc đặt ở trước mặt hai người, kiểm tra xong rồi úp lên, đưa tay ra dấu xin mời.

Người đàn ông cười nhìn Hứa Mạt sau đó bắt đầu lắc hộp xúc xắc, Hứa Mạt cũng nhìn hắn, tay phải lắc xúc xắc, chỉ một lát Hứa Mạt đã dừng lại.

Người đàn ông cũng dừng lại ngay sau đó, rút tay về, hai người đều nhìn đối phương, khác biệt là ánh mắt Hứa Mạt dưới lớp mặt nạ rất bình tĩnh, mà người đàn ông kia lại cười tươi mang dáng vẻ châm chọc nhàn nhạt, ở trên chiếu bạc, người có thể thắng hắn không nhiều.

-Tiên sinh mời anh.

Người phục vụ ra hiệu với Hứa Mạt, Hứa Mạt gật đầu, sau đó mở hộp xúc xắc của Hứa Mạt ra.

Đám người vây xem nhìn thoáng qua điểm số, lập tức có những tiếng khinh bỉ, còn có cả tiếng mắng phát ra.

-Hóa ra là tay mơ.

-Không ngờ trình độ còn không bằng ta.

Rất nhiều lời châm chọc phát ra.

Điểm số lần lượt là: hai điểm, ba điểm, ba điểm.

Tám điểm!

Những người xung quanh nhìn thấy trang phục bí hiểm của Hứa Mạt còn tưởng đây là cao thủ, không ngờ chỉ là tay mơ, lập tức mất hết hứng thú, xem ra đây là muốn đưa tiền cho người khác.

-Đa tạ.

Người đàn ông mang mắt kính vàng cười nói, như là đã nắm chắc phần thắng trong tay.

Người phục vụ đưa tay mở hộp xúc xắc của hắn, hắn đã đứng dậy, cũng không nhìn điểm số của mình, liền muốn đưa tay lấy tiền, có thể nhìn ra được hắn có bao nhiêu tự tin.

-Ngươi thấy rõ ràng điểm số của mình chưa?

Hứa Mạt nhìn chằm chằm người đàn ông nhắc nhở, lúc đó xung quanh cũng phát ra những tiếng thốt lên.

-Hửm?

Cảm giác được tình huống có chút kỳ quái, người đàn ông thu tay về, nhìn Hứa Mạt một cái, sau đó cúi đầu nhìn điểm số của mình.

Vẻ mặt tươi cười đắc ý của hắn lập tức sượng lại, híp mắt nhìn, sắc mặt dần trở nên khó coi.

Đây là điểm số mà hắn đã lắc ra?

-Đây là sai lầm sao?

-Gia hỏa này vận may sao mà tốt như vậy?

Những người xung quanh có chút kinh ngạc nhìn điểm số trước mắt, chỉ cảm thấy có chút quỷ dị, để bọn hắn đến lắc xác suất có thể thắng cũng rất lớn.

Hai, hai, một!

Năm điểm!

Hộp xúc xắc mở ra, đây là điểm số người đàn ông kia lắc được.

Hắn nhìn chòng chọc vào ba viên xúc xắc, sắc mặt càng tối đi, năm điểm? Số điểm này làm sao có thể là do hắn lắc ra được.

-Đa tạ.

Hứa Mạt đem câu nói của hắn trả về cho hắn, người đàn ông kia đưa tay đẩy gọng kính, ngần đầu nhìn chằm chằm Hứa Mạt nói:

-Một ván nữa.

-Thả người trước.

Hứa Mạt lãnh đạm nói, người đàn ông nhìn thoáng qua Bạch Vi, thủ hạ hắn trở về bên cạnh hắn, Bạch Vi muốn chạy trốn, đối với cô mà nói Hứa Mạt và tên đàn ông kia không có gì khác nhau.

-Hiện tại cô đi, cha cô sẽ bỏ qua cho cô sao?

Hứa Mạt đưa lưng về phía Bạch Vi nói, sắc mặt Bạch Vi cứng đờ, nhìn cha cô đang đứng bên cạnh, sắc mặt tái nhợt.

Trong lòng cô hiện lên một nỗi cỗ bi thương, dường như cô có giãy giụa như thế nào cũng đều vào vô nghĩa.

-Ngươi muốn chơi thế nào?

Hứa Mạt nhìn về phía người đàn ông nói.

-3400 đồng liên bang, đánh cược cô ta cùng với tiền của ngươi trên bàn.

Người đàn ông nhìn chằm chằm Hứa Mạt, muốn thẳng lại hắn.

-Không đủ.

Ngón tay Hứa Mạt gõ trên bàn.

-5000.

-Ngươi….

Người đàn ông nhìn chằm chằm Hứa Mạt, trước đó Hứa Mạt đưa ra 1700 đồng liên bang ra đánh cược Bạch Vi, bây giờ hắn ra gấp đôi đã rất ổn thỏa rồi, vậy mà Hứa Mạt lại đột nhiên tăng giá.

-Chơi hay không?

Từ đầu đến cuối Hứa Mạt vẫn bình tĩnh.

-Chơi.

Ánh mắt người đàn ông nhìn Hứa MẠt dần trở nên lạnh lẽo, đối với hắn bây giờ, vấn đề không chỉ là tiền nữa.

Lấy ra 5000 đồng liên bang cho người phục vụ, hai người lại bắt đầu lại từ đầu, người phục vụ úp hộp xúc xắc xuống, sau đó ra tay xin mời.

Người đàn ông thu hồi tầm mắt đang nhìn chằm chằm Hứa Mạt, nhìn về hộp xúc xắc, lần này hiển nhiên là hắn nghiêm túc hơn.

Hứa Mạt vẫn bình chân như vại nhìn về phía người đàn ông phía đối diện đang lắc xúc xắc.

Ông chủ Bạch đánh cược cùng hắn ta, chính là đang tìm chết.

Mà hắn ta đánh cược với Hứa Mạt, cũng giống như vậy, bất luận là kỹ thuật đổ xúc xắc cao siêu bao nhiêu, thì kết quả đều như thế.

Hộp xúc xắc lay động một hồi lâu người đàn ông mới buông tay dừng lại, ngẩng đầu nhìn Hứa Mạt cười lạnh.

Hứa Mạt cũng dừng lại, lần này người phục vụ mở hộp xúc xắc của người đàn ông mang kính vàng trước, người vậy xem xung quanh cũng đột nhiên cảm thấy khẩn trương, nhìn chằm chằm vào tay người phục vụ.

Hộp xúc xắc được mở ra, lộ ra số điểm.

Một trận ồn ào lại vang lên.

Ba điểm số lần lượt là: Năm điểm, năm điểm, sáu điểm.

Mười sáu điểm!

-Thấy rồi chứ.

Người đàn ông híp mắt nói.

Hứa Mạt mặt không cảm xúc, người phục vụ đưa tay để lên hộp xúc xắc của hắn.

Tất cả mọi người yên tĩnh lại, nhìn chằm chằm vào hộp xúc xắc của Hứa Mạt, khi người phục vụ mở hộp xúc xắc của Hứa Mạt ra thì:

-Thật là kích thích!!!

-Lợi hại!!!

-Làm sao có thể làm được như thế?

Rất nhiều âm thanh hỗn tạp vang lên cùng lúc, người đàn ông cũng trừng mắt lên nhìn điểm số của Hứa Mạt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK