Thực tế Đằng An Tâm là mang theo Ôn Noãn Noãn đi tiệm uốn tóc!
Ôn Bảo Bối vẫn luôn như là gá mái che chở gà con, đứng sau Ôn Noãn Noãn, gắt gao nhìn chằm chằm Đằng An Tâm chỉ sợ nàng khinh dễ dì của mình, thế nhưng vừa đến tiệm uốn tóc, nàng liền có biết bao ngạc nhiên hấp dẫn ánh mắt, đầy kinh hỉ
Bảo là muốn đến bảo hộ Ôn Noãn Noãn, thế nhưng lập tức cầm quyển tạp chí lưu hành kiểu tóc mới nhất ra nhìn, sớm đã đem mục đích ban đầu quên mất không còn một mảnh
Đăng An Tâm đem Ôn Noãn Noãn ấn ngồi trên ghế, nói với nhà tạo mẫu tóc có kiểu đầu quái dị bên cạnh: “ Ngươi liền tỉa chút tóc cho nàng, cứ dựa theo khuôn mặt là được, còn về màu tóc” Nàng vuốt vuốt cằm, đánh giá mái tóc đen nhánh của Ôn Noãn Noãn, nói tiếp: “Màu đen cũng rất tốt, thê nhưng…”
Nói rồi, nàng liền cùng người kia đối diện cười, nhà tạo mẫu tóc gật gật đầu, nói: “Vậy màu da cam thế nào? Vậy cắt cho nàng kiểu đầu bobo, thật hợp với khuôn mặt nhỏ nhắn, nhất định sẽ rất đàng yêu!”
Đằng An Tâm cũng thật thỏa mãn gật đầu: “Cứ như vậy làm đi, ta còn thực không thể chờ muốn nhìn thấy thành quả đâu! Ta đối với năng lực của ngươi rất xem trọng nha!”
Ôn Bảo Bối nghe được bọn họ nói chuyện, lập tức ném quyển tạp chí, đi tới, xoa xoa eo nhỏ, đối với Đằng An Tâm lớn tiếng nói: “Dì bảy, cha con thích nhất chính là mái tóc đen của dì, nếu dì bảy đem nó thay đổi, cha con nhất định sẽ rất tức giận!”
Đằng An Tâm nhất thời hừ lạnh một tiếng: “Hừ, tiểu Bảo Bối, con nghĩ rằng ta sẽ sợ cha con a! Cha con lại là em trai ta, chỉ có ta mới khinh dễ hắn, chứ làm gì có chuyện hắn khinh dễ ta, con rốt cuộc có biết hay không Ta chính là muốn nhuộm, để xem hắn có thể làm thế nào!”
Rồi nàng để nhà tạo mẫu bắt đầu tiến hành, còn nàng vẫn cứ tiếp tục cùng Ôn Bảo Bối trừng lớn hai mắt
Ôn Noãn Noãn lúc này mới cẩn thận từng li từng tí liếc mắt nhìn bọn họ, nhỏ giọng nói: “Thế nhưng, ta còn phải đến trường, nhuộm tóc thế này không được tốt!”
Nhưng là, lời của nàng cũng chẳng ai trong hai người lọt tai, chỉ có Ngũ Gấm Hoa bên cạnh đói với nàng mỉm cười nói: “Không có chuyện gì đâu, cho dù ngươi có nhuộm thật thì chẳng có ai dám nói gì!”
Hơn nữa sau tin tức đáng kinh ngày hôm qua, thì càng không có ngươi dám động vào nàng chút nào!
Ôn Noãn Noãn nhất thời thở dài, bất đắc dĩ nhìn mái tóc đen của mình trong gương, kì thực nàng không sợ người khác, đáng sợ mới chính là Đằng Tại Hi tức giận a!
Trong khi nhà tạo mẫu bắt đầu động vào tóc nàng, Ôn Noãn Noãn nhất thời không tự chủ được run rẩy, thân thể tự nhiên tránh né, con ngươi phống đại, khi mọi người còn đang ngạc nhiên, nàng lập tức cúi đầu xin lỗi: “Thật xin lối, ta không phải cố ý, chỉ là thân thể tự nhiên lại có phản ứng như vậy…”
Đăng An Tâm nhất thời hiểu rõ, gật gật đầu, đến bên cạnh nàng, nhìn sâu lên đôi mắt mang theo sợ hãi của Ôn Noãn Noãn, nhẹ giọng nói: “Kì thực ngươi nhìn người nam nhân trong gương kia đi, chậm rãi đem dáng vẻ của hắn kỷ thục, có thể ngươi sẽ không còn sợ hắn, hay ngươi thử tưởng tượng hắn là tiểu chín, nói vậy nhất định đối với ngươi có ích!”
Tưởng tượng thành anh rể nàng? Ôn Noãn Noãn mở to đôi mắt nhìn chằm chằm tên tạo mẫu tóc kia, nhưng nghĩ dạng nào cũng không thể đem cái nam nhân trang phục kì quái này thành tỷ phu ngạo mạn!
Mặc dù vậy, Ôn Noãn Noãn vẫn chăm chú nhìn hắn, theo trong gương đã thấy hắn bắt đầu động kéo trên đầu mình, than thể không tự giác lại run rẩy Nàng cũng đã dùng hết nỗ lực bản thân a!
Ôn Bảo Bối nhìn Ôn Noãn Noãn cắt tóc, đột nhiên quay qua đối với Đằng An Tâm nói: “Dì bảy, Bảo Bối cũng muốn đởi kiểu tóc!”
Vừa nói liền còn kéo tay nàng loạng choạng nói, vẻ mặt lấy lòng! Phải biết rằng Ôn Noãn Noãn ta đây cũng không phải dễ dàng như vậy làm nũng!
Đằng An Taamtaf tà liếc nhìn nàng, khóe miệng cười nhưn không cười nhìn: “Vừa mới còn có ngươi nói ta là bại hoại! Kia ngươi sao lại cùng kẻ bại hoại này nói chuyện!”
Dì bảy, con biết sai rồi, con xin lỗi! Dì bảy, dì là tốt nhất, con cũng muốn cắt tóc!” Ôn Bảo Bối sử dụng hết công lực làm nũng không ai bằng của mình, nhất thời khiến Đằng An Tâm nổi đầy da gà
Nàng lập tức đưa tới một nhà tạo mẫu khác để làm tóc cho Ôn Bảo Bối, mang tiểu bảo đi thực làm toàn than nàng khó chịu!
Quả nhiên nàng vẫn không thể nào thích được tiểu hài tử a! Nhìn đứa trẻ này đối với mình làm nũng, nàng chỉ thấy ác hàn, thật không hiểu tiểu chín nhà nàng làm thế nào chịu được một nữ nhi như vậy? Quả thực không thể chịu được!
Thời gian bất giác trôi qua, mà Ôn Noãn Noãn do ngay từ đầu toàn thân đều căng thẳng trói buột, chậm rãi liền trở nên thư giãn, giữa lúc đã ngủ mất!
Cho đến khi nàng tỉnh lại, nhất thời trừng lớn mắt nhìn chằm chằm vào gương, tay sờ sờ lên mặt mình, không sai, đây là nàng a, vì sao lại biến thành cái dạng này?! Trời ạ, người này là nàng sao ?
Đằng An Tâm rất hài lòng nhìn nàng: “Quả nhiên người chỉ cần qua tay ta thì đều có thể biến thành phượng hoàng a, ta cũng thực bội phục chính mình !”
Ngũ Gấm hoa nhất thời bật cười, đem nàng ôm vào long mình: “An Tâm, ngươi cũng thực tự cao đi!”
Đằng An Tâm nhất thời giương đôi mắt hờn dỗi, trừng mắt một cái: “Ta chính là có tiền nên tự cao, không được sao!”
Ôn Noãn Noãn nghe vậy, nhất thời cắn môi dưới, nhỏ giọng nói: “ Kia Ngũ đại ca sẽ không thật đem ảnh chụp đi triển lãm chứ? Ta sợ…”
Nàng cũng rất sợ Đằng Tạo Hi sẽ lại tức giận! Sự việc lần trước đã bị hắn mắng cho đến ngốc không ngóc đầu lên được!
Nhớ tới chính mình tốn hết tâm tư để tặng hắn món quà lại bị toái ngã, Ôn Noãn Noãn vẫn cảm thấy trong lòng một trận chua xót!
Ngũ Gấm Hoa cam đoan chỉ tặng các nàng làm kỉ niệm, tuyệt đối sẽ không đem đặt ở triển lãm, Ôn Noãn Noãn mới lôi kéo Ôn Bảo Bối lưu lại thời khắc tốt đẹp này thật vui vẻ!
Lúc này Ôn Noãn Noãn muốn, nguyên lai Đằng An Tâm cũng không phải như vậy phôi một người thôi!
Học viên Weiliya, tất cả thầy trò đều ngồi nghiêm chỉnh, cùng đợi để gọi vào thẩm tra, người thẩm tra xong đã vội vang rời đi, không có cơ hội cùng người chờ bàn chuyện!
Bên trong phòng làm việc, cũng chính là phòng của Hiệu trưởng, Đằng Tại Hi đang ngồi tại vị trí hiệu trưởng, bắt chéo chân, nhìn học sinh đang run lạnh trước mặt
Mà Đằng Tử Hạo bên cạnh đang hỏi: “Đêm Giáng sinh hôm trước, lúc tám giờ ngươi đang ở đâu? Có người chứng kiến không?
Tên học sinh kia cũng đang run rẩy đáp trả giống người khác: “Khi đó ta đang ở đại lễ đường khiêu vũ, các học sinh trong lớp có thể làm chứng cho ta”
Đằng Tử Hạo nghe vậy, nhìn sang bên Đằng Tại Hi, Đằng Tại Hi liếc mắt nhìn hắn, ý để người này ly khai, sau đó liền bảo đừng cho người tiến vào vội
Thở dài một hơi, Đằng Tử Hạo bước tới cạnh Đằng Tại Hi, nói: “Cậu, chúng ta làm cái loại thẩm tra này đến khi nào a? Miệng ta đều đã muốn khô chết rồi!”
Vẫn luôn chỉ mình hắn nói chuyện, hỏi sao không khô miệng sao? Cậu hắn thật đúng là biết cách hưởng thụ, rõ ràng này là chuyện về lão bà của cậu, vốn cậu phải làm việc, nhưng sao bây giờ lại rơi lên đầu mình! Bất quá ai bảo hắn lại là bạn bè tốt của Noãn Noãn, hắn không hi sinh, thử hỏi còn ai nữa đây chứ!
Đằng Tại Hi nghe vậy, hướng ánh mắt nhìn thoáng trên bàn, trầm giọng nói: “Trên mặt bàn có nước, ngươi có thể chậm rãi mà uống! Không chết khát ngươi!”
“Cậu, cậu cũng thật quá ngoan độc đi!” Đằng Tử Hạo vẻ mặt đầy bất mãn: “Dù sao rõ ràng đây cũng là chuyện của cậu mà, vì sao tất cả lại là cháu làm? Noãn Noãn cũng không phải là vợ cháu!”
Đằng Tại Hi nhất thời tự tiếu phi tieeudoix theo hắn, mở miệng lạnh giọng nói: “Nếu như ngươi còn nói nàng là vợ ngươi, ta cho ngươi chết một trăm lần cũng không đủ đâu!”
Đằng Tử Hạo nhất thời trong lòng thầm nghĩ: “Trời! Cháu cũng chỉ biết cậu là kẻ độc chiếm biến thái a~!”
Đằng Tại Hi bỗng dưng hướng hắn thoáng nhìn, hắn ngay lập tức cười ha ha vô tội!
Cười to qua đi, hay là muốn làm chuyện như vậy, thật không thú vị a, hắn tình nguyện đi chơi bong rổ cũng không tới đây thẩm vấn phạm nhân, sau này ai còn cùng hắn chơi đây!
Lúc này, người tiến vào là Hạ Tử Uy, mà nàng không giống những người khác có bộ mặt sợ hãi, mà lộ ra vẻ cao ngạo nhìn Đăng Tại Hi
Đăng Tử Hạo ở lúc nàng tiến vào liền níu chặt chân mày, hỏi: “Đêm Giáng sinh hôm đó, lúc tám giờ ngươi đang ở đâu? Có người chứng kiến không?
Hạ Tử Uy nhất thời đem tầm mắt chuyển đến trên người hắn, khóe miệng cười lạnh: “Khi đó ta đi WC, không có người nhìn thấy, nhưng cũng không phải ta đả thương Ôn Noãn Noãn!”
Đằng Tử Hạo sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói: “Tử Uy, ngươi cần hiểu rõ, nếu như không có nhân chứng chứng minh khi đó ngươi ở nhà WC, ngươi có hiềm nghi cao nhất”
Hạ Tử Uy nghe vậy, nhất thời cười lạnh: “Ta có hiềm nghi rất lớn? Vậy xin hỏi ta có cái gì hiềm nghi? Ta có làm cái gì sai sao?”
“Tử Uy, ta và ngươi đều biết, ngươi luôn luôn gây phiền phức cho Noãn Noãn, bởi vì ngươi đố kị nàng và ta thân thiết không phải sao? Ta đã cho ngươi rất nhiều cơ hội, thế nhưng nhươi trước sau như một luôn true đùa Noãn Noãn, ngươi nghĩ rằng ta không biết sao?” Từ lúc mới bắt đầu, Đằng Tử Hạo đã suy đoán phạm nhân chính là nàng, bởi vì ngoại trừ nàng, hắn thật đúng là không nghĩ ra Ôn Noãn Noãn kết thù oán với ai!”
Hạ Tử Uy nhất thời bộ mặt tức giận, giận đến sắc mặt đỏ lên, nói không ra lời, một lúc lâu, mới hé ra nét cười khổ: “Đằng Tử Hạo! Không sai, ta là thích ngươi, thế nhưng ta cho dù có thích ngươi, có chán ghét Ôn Noãn Noãn, ta đều sẽ không làm chuyện như vậy, muốn làm ta sẽ khiến nàng chết!”
Đằng Tử Hạo cũng nhịn không được nữa nổi giận: “Hạ Tử Uy, những lời ngươi nói bây giờ cũng đủ để đem ra khởi tố rồi!!”
Hạ Tử Uy vẻ mặt không quan tâm, khéo miệng gợi lên vẻ cười nhạt: “Tốt, ngươi liền khởi tố a! Liền gặp các ngươi vu oan người tốt, làm cho hung thủ thực sự nhởn nhơ bên ngoài đi!”
“Ngươi!!” Đằng Tử Hạo bị nàng chọc giận, nhất thời không nói ra lời, lúc này Đằng Tại Hi lại giơ tay cắt đứt lời của hắn
Đằng Tại Hi liếc mắt nhìn vẻ cao ngạo của Hạ Tử Uy, đối với Đằng Tử Hạo nói: “Để cho nàng đi thôi, nàng không phải phạm nhân!”
“Cái gì? !” Đằng Tử Hạo nhất thời vẻ mặt khó hiểu nhìn Đằng Tại Hi: “Cậu, ngươi thế nào khẳng định nàng không phải phạm nhân? Cháu thế nhưng cảm thấy chính là nàng a!”
Lời của hắn nhất thời như lưỡi dao đâm vào lòng Hạ Tử Uy, sắc mặt trở nên khó coi, cúi đầu không nói gì
Đằng Tại Hi giương mắt cùng Đằng Tử Hạo đối diện, trầm giọng nói: “Ta nói nàng không phải phạm nhân chính là không phải phạm nhân!”
Nhìn trong ánh mắt nàng có thể thấy được, nàng không phải phạm nhân, tựu như theo lời nàng nói, nói muốn làm sẽ làm thật độc ác! Thế nhưng, cho dù không phải phạm nhân, thì nàng cũng là một mối nguy hiểm!
Ngay khi Hạ Tử Uy chuẩn bị rời đi, Đằng Tại Hi lại gọi nàng lại, khóe miệng tự tiếu phi tiêu nhìn nàng, khuôn mặt anh tuấn , mị hoặc, ánh mắt nhất thời đem nàng mê muội chấn động, thế nhưng lời Đằng Tại Hi nói lại khiến sắc mặt nàng trở nên khó coi
“Ôn Noãn Noãn là vợ của Đằng Tại Hi ta, nếu để cho ta biết được ngươi lần nữa tìm nàng phiền phức, ta tuyệt đối sẽ không buông tha ngươi !” Đôi mắt Đằng Tại Hi lóe ra mâu quang lạnh lung
Hạ Tử Uy không tự chủ ngẩn người ra, rồi mới dời đi
Thẩm tra cả ngày cũng không có thu hoạch gì cả, Đằng Tử Hạo đã sớm mệt nằm sấp xuống, Đằng Tại Hi vừa nói về nhà, hắn ngay lập tức sinh long hoạt hổ, thật vui vẻ cùng ở sau cùng hắn rời đi
Nhưng khi Đằng Tại Hi muốn đi đến một chỗ, Đằng Tử Hạo thật muốn chính mình xuống xe quay trở lại
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn