Noãn Noãn nhất thời khó có thể tin vào những gì mình vừa nghe, nhìn Tại Hi, đôi môi run rẩy nói: “Em không có làm như vậy!”
Anh sao lại nói với cô như thế! Chẳng lẽ anh nghĩ cô là con người như vậy sao?
Đôi mắt hồng hồng, Noãn Noãn nhất thời lộ vẻ mặt ủy khuất nhìn Tại Hi, đột nhiên lại xúc động rơi lệ !
Bảo Bối không nỡ nhìn thấy dì của mình bị ức hiếp, cho dù đó là cha của cô cũng không được làm cho dì khóc!
Bảo Bối từ trong lòng Noãn Noãn đứng dậy, hai tay chống hông, nhìn Đằng Tại Hi, lớn tiếng nói: “Cha ! con muốn cha phải xin lỗi dì Noãn Noãn! Còn cả bà dì này, người cũng phải xin nỗi dì của ta nữa!”
“Bà, bà dì? !” Tiếu Tiêu sắc mặt liền trở nên càng khó xem, tức khí, cô lập tức xắn tay áo, muốn dạy dỗ cho con nhóc này một bài học thích đáng vì dám gọi cô là “bà dì”!
Đằng phu nhân thấy thế, lập tức kéo Tiếu Tiêu đi vào, mang đến phòng tắm để tắm rửa cho sạch, Tiếu Tiêu tỏ vẻ không muốn, khuôn mặt hiện lên sự khó chịu, miễn cưỡng bước đi theo
Ở phòng khách chỉ còn lại ba người
Đằng Tại Hi híp đôi mắt sắc bén, trừng mắt nhìn Ôn Bảo Bối, lớn tiếng nói: “Ngươi vừa rồi nói cái gì? Ngươi muốn ta phải xin lỗi?”
“Đúng vậy! con chính là muốn cha phải xin lỗi!” Bảo Bối không để ý Noãn Noãn đang không ngừng lôi kéo tay mình, ánh mắt cao ngạo nhìn Đằng Tại Hi!
Đằng Tại Hi nhất thời hít sâu , sau đó nghiến răng nghiến lợi nói: “Trên thế giới này còn không có ai dám làm ta phải xin lỗi, đứa bé nhà ngươi, lá gan cũng lớn đó!”
“Con là con của cha, lá gan đương nhiên lớn!” Đằng Tại Hi lần đầu tiên nói chuyện với Bảo Bối nhiều như vậy, mặc dù lời nói không dễ nghe, nhưng Bảo Bối vẫn cảm thấy rất hài lòng, giờ khắc này càng thêm khát vọng được cảm nhận tình thương của cha!
Noãn Noãn rất sợ Đằng Tại Hi sẽ tức giận, cho dù chính mình bị tổn thương, nhưng vẫn cúi đầu nhận sai: “Là em đã sai, anh rể, anh dừng nổi giận với Bảo Bối! nếu anh không muốn nhìn thấy em, em sẽ lập tức rời đi!”
Noãn Noãn đã sớm nghĩ rời khỏi đây sẽ tốt hơn, nơi này không phải nhà của cô, cô không thể ở đây cả đời! Sau này, Tại Hi sẽ có vợ, có con cái, có gia đình riêng của anh, hơn nữa, ở trong căn nhà này cô vốn là người thừa, không có vị trí nào cho cô, cô chỉ có thể đi khỏi đây mà thôi
Sau chuyện xảy ra ở văn phòng của Tại Hi, Noãn Noãn càng thêm kiên định ý nghĩ của mình, bỏ đi chỉ là chuyện sớm hay muộn !
Đằng Tại Hi nghe vậy, lại chau mày, căm tức nhìn Noãn Noãn: “Em nói cái gì? Ai cho em rời khỏi đây? Đừng quên em là người hầu của tôi! Tôi chưa đồng ý , em không được phép rời khỏi đây!”
Đằng Tại Hi hiện tại cảm thấy không hiểu, hơi hoảng hốt, trong lòng chỉ có một suy nghĩ, có chết anh cũng không cho cô đi!
Noãn Noãn không đáp lời, chỉ cúi đầu, trong lòng kiên định với ý nghĩ của mình
Đằng Tại Hi liền thấy bực bội , nắm chặt tay Noãn Noãn, kéo cô đứng dậy, ánh mắt băng lạnh: “Ôn Noãn Noãn, em hãy nghe đây! nếu không muốn tôi tức giận thì ở trước mặt tôi đường bao giờ nhắc tới cái tên Triển Lệ Ương, càng không được phép mở miệng ra là nói muốn bỏ đi, có nghe hay không!?”
Ánh mắt của Tại Hi thực đáng sợ khiến Bảo Bối nhịn không được phải rụt cổ, kéo kéo tay Noãn Noãn,nhìn cô nhẹ giọng nói: “Dì ơi, dì hãy mau đáp ứng yêu cầu của cha đi!”
Noãn Noãn trộm thở dài một hơi, gật gật đầu, Đằng Tại Hi lúc này mới lộ ra ý cười
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn