“Tại Hi!” Noãn Noãn chưa kịp bước đến chỗ Tại Hi, Tiếu Tiêu vẻ mặt tươi cười bước lại gần anh, khoác tay anh: “Sao anh không đợi em cùng về nhà ?!”
Đằng Tại Hi sắc mặt nhất thời trở nên khó coi, tầm mắt lướt qua Tiếu Tiêu, rồi dừng lại chỗ Noãn Noãn: “Ôn Noãn Noãn, tôi gọi em tới đây cơ mà!”
Noãn Noãn nhất thời chấn động, cô biết anh hiện tại đang rất tức giận, nhưng lại nghĩ đến việc cô gái xinh đẹp đang đứng bên cạnh anh chính là hôn thê của anh, cô liền yên lặng không muốn bước tới, cúi đầu, không dám nhìn anh
Đằng phu nhân rất vừa lòng với biểu hiện của Noãn Noãn, quay sang Đằng Tại Hi nói: “Tại Hi, Tiếu Tiêu là người phù hợp nhất để làm vợ của con do chính ta đã chọn, con hãy đối xử tốt với Tiếu Tiêu đó!”
Đằng Tại Hi nghe vậy, sắc mặt trở nên càng u ám, gắt gao trừng mắt nhìn Noãn Noãn đang trong tư thề cúi gằm mặt không hề có chút phản ứng gì, chẳng lẽ việc anh có vị hôn thê không làm cô quan tâm chút nào sao?
Bảo Bối nghe thấy Đằng phu nhân nói vậy, nhất thời chau mày, ánh mắt căm ghét nhìn Tiếu Tiêu!
Muốn để cho người phụ nữ này làm mẹ của cô ư? Hừ! chỉ nghĩ đến thôi đã không muốn rồi, tiểu Bảo Bối này sẽ không để cho cô được toại nguyện đâu!
Bảo Bối liền suy tính quỷ kế, đi tới bên cạnh Tiếu Tiêu, kéo kéo váy của cô, ngửa đầu nhìn lên cười sảo quyệt: “Dì xinh đẹp ơi! Dì sẽ làm mẹ của con phải không, dì?!”
Tiếu Tiêu vẻ mặt kinh ngạc cúi đầu nhìn Bảo Bối, sau đó lại ngước mắt lên nhìn Đằng Tại Hi, hỏi: “Tại Hi, cô bé này là con gái anh sao? Anh từ bao giờ lại có con gái lớn như vầy??!?”
“Ha ha, Tiếu Tiêu à!” Đằng phu nhân lập tức ra mặt giải thích: “Bảo Bối là con gái của Tại Hi với vợ trước của nó, Ôn Nhu Nhu, Bảo Bối rất ngoan , con sẽ rất thích nó cho xem!”
Tiếu Tiêu ánh mắt chợt lóe lên tia sáng, cắn cắn môi dưới, trầm giọng nói: “cô bé này là con của người phụ nữ đó?“
Nhắc tới Ôn Nhu Nhu,Tiếu Tiêu liền tỏ vẻ mặt tức giận, nếu không phải tại người phụ nữ đó thì cô đâu phải bỏ đi lâu như vậy, cô không ngờ người phụ nữ kia đã bỏ đi nhưng con con gái của cô ta vẫn còn ở đây!
Bảo Bối liền giả bộ mặt đáng thương nhìn Tiếu Tiêu: “Dì xinh đẹp, dì không thích Bảo Bối sao? dì không làm mẹ của Bảo Bối sao dì?”
“Ah!” Tiếu Tiêu nhất thời nghẹn lời, cho dù cô rất ghét Bảo Bối nhưng cô vẫn nhẫn lại, nhìn Bảo Bối giả bộ cười : “Ha ha, con là Bảo Bối đúng không, dì rất vui khi biết con, Bảo Bối !”
Tiếu Tiêu ngồi xổm xuống đối diện với Bảo Bối, dang tay ra ôm vao lòng
Ôn Bảo Bối tinh quái, không hề báo động trước liền hướng tới Tiếu Tiêu đột nhiên hắt xì, nhất thời đem nước miếng nước mũi văng lên cả khuôn mặt cô!
“Á!” Tiếu Tiêu lập tức hét rầm lêm, nét giận dữ hiện lên khuôn mặt, giận, trừng mắt nhìn Bảo Bối, cô giơ tay lên định tát Bảo Bối
Noãn Noãn lập tức chạy tới ôm Bảo Bối vào trong lòng che trở, mà tay của Tiếu Tiêu cũng bị Đằng Tại Hi chộp lấy, ánh mắt lạnh lùng nhìn Tiếu Tiêu, lửa giận bừng bừng: “Lau đi là được, sao em phải giận dữ như vậy, nhẫn tâm đánh một đứa bé!”
Tiếu Tiêu lập tức giằng tay thoát khỏi Tại Hi, gầm nhẹ: “Đứa bé này là cố tình văng nước miếng lên mặt em, cực dơ bẩn, chỉ cần lau đi thì coi như không có chuyện gì được sao?”
Noãn Noãn cẩn thận ôm Bảo Bối giữ chặt trong lòng , nhìn Tiếu Tiêu giải thích: “Thực xin lỗi, Tiếu tiểu thư xin tha lỗi cho Bảo Bối, nó không cố ý làm như vậy đâu!”
Đằng phu nhân cũng nói đỡ: “Tiếu Tiêu à, Bảo Bối thật sự không phải cố ý đâu !”
Tiếu Tiêu khuôn mặt vẫn giận dữ, gắt gao trừng mắt nhìn Noãn Noãn, bởi vì Đằng Tại Hi đối xử với Noãn Noãn rất đặc biệt, cô trở lên căm ghét Noãn Noãn , chỉ vào Noãn Noãn gầm nhẹ: “Nhất định là cô đã bảo nó làm như vậy, phải không?”
Noãn Noãn nhất thời ngạc nhiên nhìn Tiếu Tiêu, lắc lắc đầu: “Không phải ”
Nàng đưa ánh mắt cầu cứu nhìn về phía Đằng Tại Hi, nhưng không ngờ Đằng Tại Hi lại nói: ” Noãn Noãn, tại sao em lại làm như vậy?”
Đọc Truyện Ngôn Tình Hay Tại Vietwriter.com và Ngontinh.vn