Mục lục
Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Về đến thành phố sau hai ngày lăn lộn, Hàn Thiếu Vy vừa về đến căn hộ của mình đã lăn quay ra nhà, giày dép bay mỗi thứ một phương. Nằm sấp mặt xuống nền nhà mát lạnh, cô lảm nhảm:

- Aaaaaa, cuối cùng cũng về được nhà rồi.

Rồi cứ thế ngủ một giấc dài đến sáng, không thèm ăn uống gì, cũng chẳng thèm thay quần áo.

Bảy giờ sáng hôm sau, Hàn Thiếu Nghi kéo vali, mở cửa phòng “cạch” một cái. Anh suýt nữa thì hết hồn khi thấy một con sâu đo xám ngoét đang nằm bò giữa sàn. Cái dáng ngủ của cô em gái này của anh đúng là không thể chấp nhận được.

Hàn Thiếu Nghi cởi giày, đá đá cô vài cái. Cô khẽ nhúc nhích rồi lại lăn sang bên kia, ngủ tiếp.

Hàn Thiếu Nghi vừa buồn cười vừa xót xa, hẳn đây là lần đầu tiên cô phải chịu khổ cực như vậy.

Anh cúi xuống, bế cô lên. Hàn Thiếu Vy nhẹ bẫng, cô quá nhỏ bé so với người anh M90 của mình. Hàn Thiếu Nghi dễ dàng bế cô lên phòng, đặt vào giường, đắp chăn lại. Nhìn cục bông nhỏ của anh vẫn ngủ say mặc kệ mình bị vứt đi đâu, anh lại khẽ thở hắt ra. Việc khó khăn qua đi rồi, bây giờ về sau sẽ toàn là thời gian rảnh rỗi. Anh sẽ bù lại sau vậy.

Đóng cửa, rời khỏi phòng.

*

16:00 PM.

“Oappppp”

Tiếng ngáp ngủ của một con sâu lười vang lên trong căn phòng nào đó. Ánh nắng xuyên qua tấm rèm mỏng, dịu dàng đậu trên cửa sổ. Xung quanh vắng lặng, không chút âm thanh.

Điều này làm Hàn Thiếu Vy tự nhiên cảm thấy trống trải.

Nhận ra là mình đã ngủ nguyên một ngày rồi, tầm này hôm qua cô vừa về đến nhà, sau đó đánh một giấc đến tận bây giờ. Quần áo bẩn vẫn chưa thay ra.

Phải nhanh chóng vào phòng tắm.

Tắm xong, cô lật đật mò xuống nhà tìm cái ăn, nhịn đói lâu thế, bụng cô đang đấu tranh đòi ăn quyết liệt.

Bỗng cô dừng lại

Hít hít hít...

Mùi này thật thơm quá đi...

Ngó vào trong nhà bếp, cái người cô gọi là anh trai đang loay hoay nấu nướng. Bất giác mỉm cười, được ăn đàng hoàng rồi, nếu không bây giờ cô cũng chỉ tìm mấy thứ lặt vặt ăn.

Trèo lại phòng, Hàn Thiếu Vy mở điện thoại lên. Thông báo 132 cuộc gọi nhỡ, 78 tin nhắn đến từ Dương Hàn Phong.

Hàn Thiếu Vy nhìu mày, có chuyện gì mà gọi rát thế?

Gọi lại cho Dương Hàn Phong, ngay giây đầu tiên đã thấy hắn bắt máy nhanh như chớp, và cũng nhanh như chớp, hắn dồn dập hỏi:

- Này, cô có bị gì không đấy? Ốm hay liệt giường rồi? Sao không nghe điện thoại, tin nhắn cũng không xem?

- Tôi ngủ. - Cô chán nản nói.

- Ngủ đến tận giờ?

- Vângggg. - Câu trả lời của cô nghe bất lực thật sự.

- Phù...tưởng làm sao chứ...

Dương Hàn Phong mới một ngày không gặp cô đã chịu không nổi, đột nhiên muốn dụ dỗ cô đến nhà ăn một bữa trưa, bồi đắp tình cảm. Sau chuyến đi này cô đã bớt ác cảm với hắn rất nhiều rồi, nhân cơ hội này muốn thân thiết với cô hơn một chút.- À, ừm...cô đến Việt Nam cũng hơi lâu rồi, đã đi được đâu chưa?

- Ngày ngày đến công ty, vừa rồi còn bận chuyện chính sự, anh nói xem có đi được đâu không?

- Hay là mai tôi đưa cô đi vài nơi?

Hàn Thiếu Vy ngập ngừng, cô định đợi đến khi Lâm Dương đến đây đưa cô đi. Nhưng lời đề nghị của Dương Hàn Phong lại rất hay ho, cô đợi ngày này lâu lắm rồi.

Nhưng Lâm Dương nói cô không được đến gần hắn ta.

Nhưng cô cảm thấy...tên này cũng đâu phải người xấu...

- Để tôi suy nghĩ đã, tối sẽ gọi lại cho anh.

- Được thôi, tin tôi đi, ngày mai cô sẽ có những điều bất ngờ. - Dương Hàn Phong tủm tỉm cười.

- Thôi nhé, cúp máy đây.

- Bye byeeee...

Dương Hàn Phong đặt điện thoại xuống, lập tức cả chục con mắt đều hướng về. Bọn Hạo Thiên, Minh Khang, Nhật Huy, Tuệ San và Huỳnh Lệ Anh đang ngồi tụ tập thành vòng tròn xung quanh hắn. Tất cả đều nhìn hắn với ánh mắt dò xét.

- Ai thế? Vy Khánh đúng không? - Huỳnh Lệ Anh háo hức hỏi.

Hắn khẽ gật đầu.

- Vừa nãy em còn nghe gì mà “mai tôi đưa cô đi vài nơi”, hay là anh dẫn chị dâu về nhà đi, có khi nhìn thấy chị ấy lại nhớ lại thì sao. - Nhật Huy hí hửng nói.

- Hừmmmm, còn chưa đồng ý đi. - Dương Hàn Phong trả lời.

- Cố thuyết phục đi, nếu được mai bọn em sẽ hỗ trợ anh hết mình! - Nhật Huy vỗ ngực nói, mọi người xung quanh gật đầu rùm rụp.

Dương Hàn Phong nhún vai tỏ vẻ chả quan tâm, lại vẫn tác phong cũ đi lên cầu thang, vào căn phòng cũ được niêm phong từ lâu. Mỗi ngày hắn đều ở lì trong đó mấy tiếng liền, không ai biết hắn làm gì.

*

Hai anh em Hàn Thiếu Nghi đang ăn cơm, vừa ăn, Hàn Thiếu Vy vừa nhìn thái độ anh trai. Khuôn mặt Hàn Thiếu Nghi bây giờ đang giãn nở rất bình thường, thậm chí còn có phần dễ chịu. Hàn Thiếu Nghi cũng không phải không biết thái độ lén lén lút lút nhìn anh của cô. Đặt đôi đũa xuống, anh hắng giọng:

- Có chuyện gì thế?

Hàn Thiếu Vy giật mình, làm rơi cả chiếc đũa đang cầm xuống bàn. Vội vàng nhặt lên, lắp ba lắp bắp:

- Đâu, không có gì hết.

- Muốn gì thì cứ nói.

- Hmmm...- Hàn Thiếu Vy nhìn anh ngập ngừng.

- Nói anh nghe xem nào.

- Ngày mai em muốn đi chơi, em đã hẹn với một người bạn ngày mai sẽ đi một vài nơi. Cho em đi nhá! - Hàn Thiếu Vy nhỏ giọng nải nỉ.

- Một người bạn? - Rốt cuộc cả câu dài thế kia, Hàn Thiếu Nghi cũng chỉ để tâm đến người bạn mà cô em gái vàng ngọc đang nhắc đến.

- Hmmm, Tuệ San đó, cô ấy muốn đưa em đi đâu đó mộ chút. Người này đáng tin mà, đúng không? Hàn Thiếu Vy không dám nói là Dương Hàn Phong đã đề nghị, nếu biết chắc chắn anh cô sẽ không để cô đi.

Hàn Thiếu Nghi suy nghĩ một lát, sau đó gật đầu:

- Ừm, mấy ngày qua em làm việc vất vả rồi. Cũng nên để em đi đây đi đó khuây khỏa một chút.

- Thật không?

- Thật!

- Yeahhh anh!!. - Hàn Thiếu Vy hét lên đầy xúc động. - Huhuhu cảm ơn ca ca.

Anh không ngờ là cô lại hạnh phúc đến thế, chắc cũng do anh ít khi cho cô ra ngoài. Bảy năm qua đều bảo bọc cô trong vòng tay. Bây giờ cô lớn rồi, cũng không thể giữ bên mình được mãi, cô khao khát tự do bay lượn trên bầu trời rộng lớn kia chứ không phải nằm yên trong lồng son.

*

Sau khi đưa cô lượn lờ khắp các khu vui chơi và điểm giải trí lớn. Đến gần trưa, Dương Hàn Phong ngỏ ý muốn mời cô một bữa. Cô đồng ý, và bây giờ hai người đang trên đường trở về nhà của hắn.

Chiếc xe nhẹ nhàng đi vào trong sân, từ trong nhà, đám người chạy rầm rầm ra hóng hớt. Hắn mở cửa, đám người vội vàng tảng lờ đi chỗ khác, để lại cho Hàn Thiếu Vy một dấu hỏi chấm to đùng trước mặt.

Hắn bảo cô ngồi ở ghế sopha, gọt táo ăn, để hắn vào bếp nấu gì đó. Cô gật đầu, lại nhìn xung quanh. Căn nhà này...

Ay, đột nhiên cảm thấy muốn đi vệ sinh quá.

Hàn Thiếu Vy đứng dậy, chạy thẳng vào nhà vệ sinh tầng 1. Sau khi đi xong mới ngỡ ngàng đứng đơ ra một lúc.

Sao cô biết nhà vệ sinh ở hướng này mà đi?

Mọi đồ vật ở căn nhà này đều quen thuộc đến mức quỷ dị.

Thôi không suy nghĩ nữa, cô rửa tay rồi chạy ra phòng khách. Mọi người nấp ở đâu hết, chẳng ra chơi với cô gì cả. Nhác lên thấy một căn phòng trên tầng hai, không biết từ đầu điều khiển hai chân cô đi từng bước, từng bước lên đó. Mỗi bước đi cảm tưởng như từng cơn gió lạnh rít qua kẽ tai. Hàn Thiếu Vy cứ ngơ ra mà đi, trong đầu toàn những hình ảnh mông lung.

Cạch...

Cô khẽ mở cửa căn phòng được niêm phong rõ ràng ở ngoài cửa. Một mùi hương quen thuộc đến nhức mũi xông thẳng lên đại não khiến nó bị tê liệt. Cảm giác vừa lạ vừa quen khi ngó nghiêng nhìn ngắm đồ vật trong căn phòng này. Ngồi xuống giường, ngay trên bàn là một khung hình bằng bạc. Tay cô run run cầm lên.

BÙMMM.

Cô chết đứng khi nhìn thấy một khuôn mặt giống mình y như đúc. Cô gái ấy trẻ hơn cô gần chục tuổi, nụ cười trong sáng và đôi mắt linh động đáng yêu. Hàn Thiếu Vy cảm tưởng như khung hình này vẫn đang nhốt một linh hồn trong đó, khi nhìn vào nó cô lại thấy tim mình như bị hàng vạn mũi tên đâm trúng.

Cô gái này và cô, quá giống nhau.

Ngồi chết trân nhìn tấm hình, nước mắt không biết từ đâu đã lăn trên má Hàn Thiếu Vy. Lại một lần nữa cô nghi ngờ bản thân mình, tại sao lại khóc chứ?

Cạch...

Tiếng mở cửa một lần nữa lại vang lên, cô giật mình ngẩng đầu dậy. Dương Hàn Phong lo lắng gắt gao nhìn cô, sau đó chạy vào phòng. Nhưng trong đôi mắt đẫm lệ của cô lại hiện ra dáng vẻ hắn ta đùng đùng giận dữ của tám năm về trước...

- Vy Khánh, Vy Khánh, em sao vậy? Đừng khóc, nhìn anh này, đừng khóc.

Dương Hàn Phong đau lòng dồn dập nói, lấy tay lau hết nước mắt trên mặt cô. Hàn Thiếu Vy nhìn hắn sợ sệt, hệt như ánh nhìn lạ lùng hôm đó. Ánh mắt ấy...hắn đến chết cũng không quên được.

- Tránh xa tôi ra, tránh ra. - Hàn Thiếu Vy vô thức đẩy Dương Hàn Phong ra một chỗ, giống như một hành động phản xạ.

- Anh không hại em, không làm gì em cả, nhìn anh đi. - Dương Hàn Phong vuốt nhẹ vài sợi tóc mai rơi xuống che mặt của cô. Chỉ thấy cô càng ngày càng khóc lớn, sau đó ngất đi vì quá sợ hãi.

Dương Hàn Phong ruột đau như cắt đặt cô nằm xuống. Cô bị như thế này cũng đều tại hắn, hắn đáng chết, đáng chết một vạn lần!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NK
Ngocc Khuee09 Tháng bảy, 2021 14:48
Theo dõi từ chap 1 mà bh add k ra tiếp nx
YPD
Yen Phuong Duy Taj01 Tháng năm, 2021 15:40
Sao lâu rồi ko ra truyện vậy tg
YPD
Yen Phuong Duy Taj01 Tháng năm, 2021 15:39
Sao lâu rồi ko ra truyện vậy tg
BD
Bạch Dương25 Tháng tư, 2021 02:04
lâu vậy add ơi
BD
Bạch Dương25 Tháng tư, 2021 02:04
lâu vậy add ơi
VNM
Vũ Ngọc Minh19 Tháng mười một, 2020 12:41
Bao giờ ra chap ms vậy add ơi
TH
Thanh Hoàn03 Tháng mười một, 2020 14:45
Cho cặp Song Khánh về với nhau đi mà tg vì em thấy n9 tồi quá à
TZ
Thùy Zương12 Tháng mười, 2020 12:54
Chương 8 tao cười suýt vỡ bụng
QM
Quang Minh25 Tháng tám, 2020 08:19
hay lắm, hóng dram :))
BD
Bạch Dương20 Tháng tám, 2020 02:16
hóng quá tác gia ơi
HT
Hà Trang24 Tháng bảy, 2020 04:49
Tác giả ơi ra nhanh đi ạ
MK
Mai Kim23 Tháng bảy, 2020 15:47
Ra nhanh đi tác giả oii
MH
Moon Huỳnh26 Tháng tư, 2020 00:33
Cho mik hỏi làm sao để đăng truyện lên đây ạ
HVN
Hà Vy Ngô14 Tháng tư, 2020 10:27
Tác giả ơi đang trong mùa dịch ra nhiều lên tác giả ơi. Hóng quáaaa
NBN
Nguyễn Bảo Nhi01 Tháng tư, 2020 04:58
hay quá tg ơi
TXM
Trần Xuân Mai30 Tháng ba, 2020 03:44
Hay lắm TG òiiiiiiiiiii
YP
Yến Phuong23 Tháng ba, 2020 04:27
Sao ngắn vậy Chán cách viết truyện của tác giả Thích thì viết ko thích thì thôi vậy đó
MH
Moon Huỳnh22 Tháng ba, 2020 01:53
Truyện hay lắm! Ra thêm nha tác giả
LN
Linh Nguyễn12 Tháng ba, 2020 05:58
Ra chap ms ik t/g Khi nào truyện full vậy t/g
Minh Ánh10 Tháng ba, 2020 03:20
Ra thêm đi tác giả. Cho Vy Khánh với Hàn Phong yêu nhau lại đi
SS
Son Son05 Tháng ba, 2020 05:51
Chuyện hay ra thêm đi tác giả
M
MinaJuvy22 Tháng hai, 2020 14:18
chuyện đến đây là hết rồi à tác giả ? tác giả làm thêm đi nhé , truyện hay lắm đó !
BD
Bạch Dương14 Tháng hai, 2020 06:29
chuyện hay bao giờ mới có chương mới vậy . một tuần ra 1 chap ak tác giả
TQ
Ta Quang13 Tháng hai, 2020 13:24
Hay lắm lun ý
BD
Bạch Dương10 Tháng hai, 2020 06:32
cho ra truyện ik tác giả ơi tui hóng quá trời lun!!!!!!!!!!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK