Mục lục
Oan Gia! Làm Bạn Gái Tôi Nha!
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hàn Tùng An ngơ ngác, ngỡ ngàng rồi bật ngửa khi cô cháu gái cưng thông báo mình vừa có bạn trai. Ông kinh ngạc đến mức ăn cả một múi cam chưa bóc vỏ. Hàn Thiếu Vy biết, khi ông thế này thì hẳn là đã ngạc nhiên đến mức ngớ cả người ra rồi…

- Bạn trai? Cháu và Lâm Dương ở bên nhau rồi à? – Hàn Tùng An nghi hoặc hỏi.

Nét cười trên môi Hàn Thiếu Vy vụt tắt, cô cứng người nhìn ông nội, môi mấp máy:

- Tại sao cứ phải là Lâm Dương ạ? – Giọng cô lạc đi một tông, nhìn thẳng vào mắt ông khiến ông bối rối. Cháu gái ông không hẹn hò với Lâm Dương, vậy thì là ai? Với cả, kế hoạch đính hôn mà Hàn Thiếu Nghi đang vạch ra nữa? Con bé đã biết chưa?

Giấu nét lo lắng của mình trong đáy mắt, ông Hàn Tùng An vẫn cười hiền, vỗ vai cô:

- Ông đùa thôi mà, nếu không phải Lâm Dương, thì chàng trai nào may mắn được cháu gái ông nhìn trúng vậy? Nhất định phải là một chàng trai tốt đấy, không là ông không đồng ý đâu.

Sắc mặt Hàn Thiếu Vy tươi tỉnh hơn một chút. Cô lại như một chú thỏ con mà làm nũng ông. Cô kéo ghế lại gần ông hơn chút nữa, hai mắt sáng rực:

- Anh ấy chắc chắn là người tốt. Bên ngoài thì đẹp trai, bên trong nhiều tiền, à không, cháu không cần kể đến vế sau cũng được. Nói chung là…cháu thích, ông chắc chắn cũng sẽ thích thôi ạ.

- Ồ, ông rất tò mò đấy. – Hàn Tùng An nhướn mày. Ông thầm nghĩ đến Hàn Thiếu Nghi và những sắp xếp của thằng bé, đối với chuyện này ông vẫn nên ở phía trung lập, chuyện riêng của đám trẻ thì để chúng tự giải quyết vậy.

- Cháu nhất định sẽ ra mắt anh ấy với ông sớm nhất có thể, nhưng mà…chuyện này tạm thời ông đừng nói gì với anh cháu được không ạ? Tình cảm của hai người họ không tốt lắm, cháu sợ…

- Được rồi, được rồi, ông sẽ không nói gì với Thiếu Nghi đâu. Với ông, không cần biết đó là ai, cháu hạnh phúc là được. – Hàn Tùng An còn lạ gì đứa cháu trai 30 tuổi của mình nữa, người được coi là em rể duy nhất anh có thể chấp nhận là Lâm Dương, nhưng biết thế nào được, tình cảm mà, ép buộc được gì đâu. Hơn nữa, ông là người hiểu rõ hơn ai hết một hôn nhân không tình yêu sẽ đau khổ nhường nào. Chính ông đã sa vào hố sâu đó và ông không muốn các cháu, những người thân yêu nhất của ông lại đi vào vết xe đổ năm xưa.

Hơn 50 năm về trước, lúc Hàn Tùng An cưới vợ ông, tức cố phu nhân của Hàn Gia, Diệp Ngân Khuê, cũng là một cuộc hôn nhân thương mại, hoàn toàn không có tình cảm từ trước. Lúc đó, chàng trai 23 tuổi Hàn Tùng An vừa mới tốt nghiệp Đại học buộc phải buông bỏ người anh yêu nhất, theo lời sắp xếp của cha mẹ, cưới con gái độc nhất của nhà họ Diệp làm vợ. Hai con rồng kinh tế gặp nhau như diều được gió, Hàn Gia nhanh chóng phất lên thành một trong những tập đoàn đứng đầu đất nước.

Có ai biết được rằng, đến bây giờ ông vẫn không quên được người ông yêu, yêu điên cuồng, say đắm nhưng cuối cùng…họ vẫn bị chia cắt.

Sau khi kết hôn, ông vẫn không đoái hoài gì đến Diệp Ngân Khuê, mặc kệ bà ấy muốn làm gì thì làm. Trái tim ông ngày đêm quặn thắt khi nhớ về người ông yêu, là một du học sinh người Việt tên Lý Huệ Mai. Hai người yêu từ cái nhìn đầu tiên khi mới vào năm nhất Đại học, cùng nhau trải qua bốn năm thanh xuân tuyệt đẹp. Ông hứa với Huệ Mai rằng sau khi ra trường hai năm, họ sẽ có ngôi nhà, mảnh vườn và những đứa trẻ riêng của họ. Nhưng ngày vui ngắn chẳng tày gang, cha mẹ Hàn Tùng An biết chuyện ông hẹn hò với một cô gái ngoại quốc gia thế không rõ ràng liền tìm cách chia rẽ. Mẹ ông đến tìm cô gái trẻ Lý Huệ Mai, cầu xin cô đừng cản trở con đường thăng tiến của con trai bà. Lý Huệ Mai không còn cách nào khác, không từ mà biệt, lặng lẽ rời khỏi ông. Không ai biết bà đã chịu bao nhiêu tổn thương từ chính người mẹ của người mình yêu thương nhất.

Trong khoảng hai năm sau kết hôn, Hàn Tùng An vẫn thường xuyên bay về Việt Nam tìm Lý Huệ Mai nhưng đều bặt vô âm tín. Bà ấy dường như đã bốc hơi khỏi cuộc đời ông. Cho đến khi Hàn Tùng An rơi vào tận cùng của tuyệt vọng, vào một buổi chiều cuối thu, gió se se lạnh, mưa lâm thâm thấm ướt vai áo người đàn ông, bóng dáng một người phụ nữ tiến lại gần. Hàn Tùng An từ từ ngước lên, vỡ òa. Khuôn mặt của người con gái ông yêu thương, nhung nhớ suốt bao năm xuất hiện trước mắt ông như một phép màu. Ông lao đến ôm chặt lấy Lý Huệ Mai:

- Huệ Mai, cuối cùng, cuối cùng anh cũng tìm thấy em rồi. Tại sao…em lại rời khỏi anh…

Bàn tay lạnh lẽo của Lý Huệ Mai đặt nhẹ lên vai ông, đẩy nhẹ ra. Bà chỉ cúi đầu, cười nhạt.

- Hàn Tùng An, đừng tìm em nữa, chúng ta thật sự đã kết thúc rồi.

- Đừng, đừng như thế…anh biết em vẫn…

Lý Huệ Mai bỗng giơ bàn tay đã đeo nhẫn vào ngón áp út lên trước mặt Hàn Tùng An khiến ông bị ngắt lời, cổ họng nghẹn đắng. Bà quay mặt nhìn về hướng khác:

- Em đã kết hôn rồi. Anh cũng vậy, cho nên thay vì chạy đi khắp nơi tìm kiếm em thì anh nên dành thời gian đó cho vợ mình. Cô ấy cần anh. Ít nhất là cô ấy cần anh hơn em.

- Huệ Mai…- Nước mắt Hàn Tùng An đã rơi xuống, lăn dài theo từng dường cong hoàn hảo trên khuôn mặt. Lý Huệ Mai không thể nào chịu được đành bước lên mấy bước, gạt nhẹ những giọt nước mắt lên má mình.

Một lúc sau, có một người đàn ông và một bé gái cùng nhau chạy tới bên cạnh bà. Người đàn ông có vẻ lớn tuổi hơn Hàn Tùng An khá nhiều, vẻ đĩnh đạc trưởng thành in rõ lên khuôn mặt. Đứa bé rất xinh xắn, đang tập đi nên có phần đi không vững. Hai mắt to tròn long lanh xinh đẹp tuyệt vời. Đôi mắt đẹp đến nỗi vừa nhìn, Hàn Tùng An đã bị hút vào. Trái tim ông khẽ rung lên nhìn theo cô bé. Vừa nhìn thấy hai người họ, Lý Huệ Mai đã mỉm cười, chạy tới bế cô bé lên, hôn nhẹ lên bên má hồng xinh xắn:

- Con gái hôm nay có ngoan không?

- Con ngoan lắm, em đừng lo. Mà… là bạn của em à? – Ánh mắt người đàn ông nọ dừng lại trên người Hàn Tùng An nãy giờ vẫn chết sững.

- À, vâng, đây là bạn Đại học của em. – Lý Huệ Mai nhìn Hàn Tùng An, gắng gượng cười một cái. – À, giới thiệu với anh, đây là chồng và con gái em.

Một tiếng nổ lớn phát ra trong đầu Hàn Tùng An, thế giới của ông như quay cuồng rồi sụp đổ. Chồng và…con gái…

Đó cũng là lần cuối cùng ông gặp Lý Huệ Mai cho đến thời điểm hiện tại. Sau lần đó, Hàn Tùng An như biến thành người khác, cắm đầu vào công việc, về nhà cũng biết hỏi han chăm sóc vợ nhiều hơn khiến cha mẹ ông rất hài lòng. Và cứ thế, ba năm sau, Hàn Nguyên Hi ra đời.

Lội dòng hồi tưởng khiến ông đứng hình quá lâu, Hàn Thiếu Vy thấy ông cứ ngơ ra liền đánh thức ông bằng một cái lay nhẹ.

- Ông, ông đang nghĩ gì vậy ạ?

- Không có gì, ông chỉ nghĩ vài chuyện xảy ra trước đây thôi. Tiểu Vy, cháu phải nhớ, nhất định phải gả cho người mình yêu. – Ánh mắt Hàn Tùng An nhìn cô vô cùng chân thành, ông không muốn cháu gái mình phải bỏ lỡ người mà cô yêu thương nhất.

- Vâng, nhất định rồi ạ. – Nụ cười trên môi cô hạnh phúc hơn bao giờ hết, đôi mắt sáng ngời xinh đẹp khẽ khép hờ. Hàn Tùng An giật mình, dường như ông lại thấy đôi mắt của cô bé năm xưa, con gái của người ông yêu thương ấy…

Đúng lúc đó, từ bên ngoài truyền vào tiếng xe của Hàn Thiếu Nghi. Anh đã về rồi, bên ngoài trời hơi mưa lún phún khiến tóc anh bông lên.

- Ông, Tiểu Vy, cháu về rồi ạ. – Anh rũ rũ những hạt mưa vương trên chiếc áo phông và cả mái tóc rối, ngại ngùng nhìn vào trong nhà.

- Anh…?

Hàn Thiếu Vy kinh ngạc nhìn bộ dạng “thiếu đứng đắn” của anh. Áo phông đen thêu đầu lâu xương chéo cùng vài cái dây xích bắt ngang từ bên này qua bên kia. Trên trán còn dán miếng dán viết thương, anh không dám quấn cái băng mà Phương Viên Viên băng bó cho để về nhà, nhìn chẳng khác nào bệnh nhân chấn thương sọ não, sợ hai người lo lắng nên lại rẽ qua bệnh viện băng bó lại. Trông anh cứ như vừa đi làm chuyện xấu ở đâu về ấy…

- Anh làm sao thế? Trán sao lại bị thương thế này? – Hàn Thiếu Vy lo lắng chạy tới xem xét vết thương, khẽ động khiến anh kêu a lên một tiếng.

- Đau lắm hả? Em xin lỗi. Nhưng mà sao anh bị thương thế? – Sờ thử thấy vết thương cũng không nghiêm trọng lắm, cô mới bình tĩnh hỏi. Còn Hàn Tùng An nãy giờ vẫn ngồi im không nhúc nhích, tay vẫn tách tép cam và ăn ngon lành như kiểu chuyện này là bình thường lắm.

- Cái này…- Anh liếc nhìn ông nội, ánh mắt hai người đàn ông chạm nhau khiến anh như bị điện giật. – Sự cố ngoài ý muốn thôi, anh bị ngã ấy mà.

- Đi đứng kiểu gì mà bị ngã sưng hết cả trán lên không biết. – Hàn Thiếu Vy nhìn anh một lượt từ trên xuống dưới, lại hỏi:

- Anh mặc áo của ai thế? – Cô thầm nghĩ, kì lạ, mới ở nhà chị dâu một buổi tối mà lại trở thành như vậy, là...gu của chị ấy sao? Nhìn chị ấy thế mà lại thích kiểu hoang dã này á…

- Áo anh có chút vấn đề nên Phương Viên Viên đưa cho anh chiếc áo này mặc tạm. – Hàn Thiếu Nghi giải thích qua loa nhằm muốn trốn lên phòng thay cái áo này ra ngay-lập-tức! Ánh mắt kia của ông nội như muốn lấy mạng anh, không chịu nổi nữa rồi, xấu hổ quá.

Hai anh em vẫn mải đứng đó rối rít thì ông nội đã đứng lên, đi về hướng phòng ngủ, vừa đi vừa cảm thán:

- Ayza, người trẻ bây giờ năng lượng dồi dào quá.

Chỉ một câu nói khiến cả hai anh em nào đó đỏ mặt.

Haizz, có tật giật mình, ai bảo đêm qua hai người đều làm gì đó mờ ám :>

Về phòng, Hàn Thiếu Vy ngã lăn ra giường, nghĩ đến những chuyện vừa xảy ra. Hơi thở của Dương Hàn Phong dường như vẫn đang quanh quẩn bên tai cô, nóng ấm. Chuông điện thoại khẽ reo, Hàn Thiếu Vy vớ lấy. Cô sực nhớ ra hôm nay có kết quả xét nghiệm ADN rồi, trái tim tự dưng thắt lại một cái.

- Alo?

- Cô Hàn Thiếu Vy phải không, là tôi, Lục Vân Trung.

- Bác sĩ Lục, ông gọi cho tôi có việc gì thế? – Cô cứ nghĩ là y tá của bệnh viện gọi cô đến lấy kết quả xét nghiệm, hóa ra là bác sĩ Lục, ừm, có hơi thất vọng.

- Cô Hàn, cô có thể đến bệnh viện ngay bây giờ không? Chuyện này nói qua điện thoại không được tiện lắm. – Giọng ông ấy rất nghiêm trọng khiến cô cũng sốt sắng theo.

- Nghiêm trọng như vậy ạ, được rồi, khoảng nửa tiếng nữa tôi sẽ đến.

- Nhanh nhé, cô sắp xếp đi, tôi sợ để lâu sẽ không kịp đâu.

Hàn Thiếu Vy chưa kịp hỏi gì thì ông ta đã cúp máy. Những lời bác sĩ Lục vừa nói hoàn toàn đã kích thích cô, chuyện gì thế nhỉ, Hàn Thiếu Vy có cảm giác mình và những kí ức xưa kia đã chỉ còn cách nhau một cái với tay.

Cô lôi những hình ảnh chụp CT từ dưới gầm giường lên, nhìn thật kĩ từng cái một rồi khẽ ôm chúng vào lòng.

“Cố lên Hàn Thiếu Vy, cô sắp nhớ lại mọi thứ rồi, sẽ không còn bí mật nào trên đời này nữa.”

Xem xong, cô cất lại vào trong chiếc hộp, đẩy xuống gầm giường. Mặc một chiếc áo choàng dài đến khuỷu chân, đội lên đầu một chiếc mũ lưỡi trai. Cô lại một lần nữa trốn khỏi nhà.



Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
NK
Ngocc Khuee09 Tháng bảy, 2021 14:48
Theo dõi từ chap 1 mà bh add k ra tiếp nx
YPD
Yen Phuong Duy Taj01 Tháng năm, 2021 15:40
Sao lâu rồi ko ra truyện vậy tg
YPD
Yen Phuong Duy Taj01 Tháng năm, 2021 15:39
Sao lâu rồi ko ra truyện vậy tg
BD
Bạch Dương25 Tháng tư, 2021 02:04
lâu vậy add ơi
BD
Bạch Dương25 Tháng tư, 2021 02:04
lâu vậy add ơi
VNM
Vũ Ngọc Minh19 Tháng mười một, 2020 12:41
Bao giờ ra chap ms vậy add ơi
TH
Thanh Hoàn03 Tháng mười một, 2020 14:45
Cho cặp Song Khánh về với nhau đi mà tg vì em thấy n9 tồi quá à
TZ
Thùy Zương12 Tháng mười, 2020 12:54
Chương 8 tao cười suýt vỡ bụng
QM
Quang Minh25 Tháng tám, 2020 08:19
hay lắm, hóng dram :))
BD
Bạch Dương20 Tháng tám, 2020 02:16
hóng quá tác gia ơi
HT
Hà Trang24 Tháng bảy, 2020 04:49
Tác giả ơi ra nhanh đi ạ
MK
Mai Kim23 Tháng bảy, 2020 15:47
Ra nhanh đi tác giả oii
MH
Moon Huỳnh26 Tháng tư, 2020 00:33
Cho mik hỏi làm sao để đăng truyện lên đây ạ
HVN
Hà Vy Ngô14 Tháng tư, 2020 10:27
Tác giả ơi đang trong mùa dịch ra nhiều lên tác giả ơi. Hóng quáaaa
NBN
Nguyễn Bảo Nhi01 Tháng tư, 2020 04:58
hay quá tg ơi
TXM
Trần Xuân Mai30 Tháng ba, 2020 03:44
Hay lắm TG òiiiiiiiiiii
YP
Yến Phuong23 Tháng ba, 2020 04:27
Sao ngắn vậy Chán cách viết truyện của tác giả Thích thì viết ko thích thì thôi vậy đó
MH
Moon Huỳnh22 Tháng ba, 2020 01:53
Truyện hay lắm! Ra thêm nha tác giả
LN
Linh Nguyễn12 Tháng ba, 2020 05:58
Ra chap ms ik t/g Khi nào truyện full vậy t/g
Minh Ánh10 Tháng ba, 2020 03:20
Ra thêm đi tác giả. Cho Vy Khánh với Hàn Phong yêu nhau lại đi
SS
Son Son05 Tháng ba, 2020 05:51
Chuyện hay ra thêm đi tác giả
M
MinaJuvy22 Tháng hai, 2020 14:18
chuyện đến đây là hết rồi à tác giả ? tác giả làm thêm đi nhé , truyện hay lắm đó !
BD
Bạch Dương14 Tháng hai, 2020 06:29
chuyện hay bao giờ mới có chương mới vậy . một tuần ra 1 chap ak tác giả
TQ
Ta Quang13 Tháng hai, 2020 13:24
Hay lắm lun ý
BD
Bạch Dương10 Tháng hai, 2020 06:32
cho ra truyện ik tác giả ơi tui hóng quá trời lun!!!!!!!!!!!!!
BÌNH LUẬN FACEBOOK