Khiết Băng gọi điện thoại cho Sở Trạch, kể cho anh nghe về những thay đổi gần đây của Thẩm Hạo Khanh. Hắn bắt đầu dành sự quan tâm cho cô, càng khiến Khiết Băng có thêm tự tin để theo đuổi hắn.
Vốn dĩ Khiết Băng chỉ mới quen Sở Trạch, nhưng lại được anh mấy lần tận tình giúp đỡ. Cô không có bạn bè, người thân cũng lạnh nhạt, nên khi có chuyện gì vui ngoài gọi điện thoại kể với ông nội, anh là người thứ hai cô nhớ đến.
“Cố lên, anh tin em làm được. Khiết Băng à, anh có chút việc phải giải quyết, một lát nữa sẽ gọi lại cho em sau nhé.”
Cuộc gọi ngắt kết nối, Sở Trạch đặt điện thoại lên bàn, cổ họng khát khô liền tìm một cốc nước mát để uống. Anh nhét tay vào túi quần, đứng dựa hờ vào bức tường đằng sau lưng, ánh mắt thiếu kiên nhẫn nhìn người đàn ông đang ngồi vắt chân ở ghế sofa phía đối diện.
“Tôi không ngờ quan hệ giữa anh và Thẩm thiếu phu nhân lại tốt đến vậy. Ngưỡng mộ quá đi mất!”
Người đàn ông kia cất lời, giọng điệu mang theo chút trào phúng, châm chọc. Sở Trạch liền có chút cảnh giác, cảm thấy ý tứ trong câu nói kia chẳng tốt đẹp gì.
Anh từ tốn đáp: “Cậu nghĩ nhiều rồi, tôi với Khiết Băng chỉ tính là quen biết sơ sơ thôi.”
Cao Minh Viễn liếc mắt dò xét thái độ của Sở Trạch, nhìn ra sự căng thẳng trên gương mặt anh, khóe môi hắn liền cong lên ngạo nghễ. Hôm nay Cao Minh Viễn đến đây tìm anh cũng vì chuyện liên quan đến Khiết Băng, Thẩm Hạo Khanh và Khiết Quỳnh.
Cao Minh Viễn muốn biết vì sao Sở Trạch trước mặt lại tác thành cho Khiết Băng và Thẩm Hạo Khanh, còn sau lưng lại âm thầm tìm kiếm Khiết Quỳnh giúp hắn.
“Sở Trạch, anh thật sự rất biết cách phá hỏng chuyện tốt của người khác đấy!”
Mấy tháng trước, Ninh Khiết Quỳnh quyết định bỏ trốn sang nước ngoài cũng là chủ ý của Cao Minh Viễn. Cô ta yêu hắn nên không chút do dự cùng người đàn ông kia sang Anh, mặc dù trong lòng vẫn có chút lo sợ Thẩm Hạo Khanh gây khó dễ cho Ninh lão gia và Ninh đại phu nhân để trút giận.
Cao Minh Viễn làm như vậy vì muốn trả thù Thẩm Hạo Khanh. Hắn muốn thấy người đàn ông cao lãnh kia đau khổ, dần dà mất hết mọi thứ, kể cả tình yêu lẫn công việc đều không được trọn vẹn.
Cao Minh Viễn hận Thẩm Hạo Khanh như vậy cũng chỉ vì người đàn ông đó là anh trai của hắn!
Trước đây ở nhà họ Thẩm chỉ có mình vị thiếu gia Minh Viễn, nhưng rồi đùng một cái, Thẩm Hạo Khanh xuất hiện, trở thành tâm điểm chú ý của mọi người.
Thẩm lão gia muốn bù đắp cho khoảng thời gian Thẩm Hạo Khanh ở xa gia đình nên dành rất nhiều tình thương, tâm huyết lên người hắn. Từ đó ông ít quan tâm đến Minh Viễn, càng về sau càng trở nên lạnh nhạt, xa cách…
Đỉnh điểm là khi Thẩm lão gia và nhị phu nhân ly hôn, Minh Viễn phải cùng mẹ rời khỏi nhà họ Thẩm. Hắn cũng đổi họ sang bên nhà ngoại, trở thành Cao Minh Viễn!
Thẩm lão gia tuyên bố chỉ chấp nhận một đứa con là Thẩm Hạo Khanh, thế nên Cao Minh Viễn mới căm ghét hắn. Trong đầu người đàn ông này luôn vạch rõ một suy nghĩ, rằng chính người anh trai cùng cha khác mẹ kia đã cướp hết tất cả những thứ đáng ra nên thuộc về hắn.
Trở lại thực tại, sau câu nói kia, Sở Trạch hiểu Cao Minh Viễn đang muốn ám chỉ điều gì. Anh không thẹn với lòng, chỉ điềm nhiên nói:
“Tôi chỉ muốn tốt cho cậu thôi! Minh Viễn à, cậu đừng cố chống đối với anh trai mình nữa. Đến cuối cùng, người chịu tổn thương chính là cậu đó.”
Kỳ thực Sở Trạch vẫn muốn Thẩm Hạo Khanh thành đôi với Khiết Băng, nhưng anh biết tên đàn ông kia cố chấp, bao giờ hắn chưa buông được Ninh Khiết Quỳnh thì người chịu khổ sẽ mãi là cô gái kia mà thôi.
Chi bằng đưa Ninh Khiết Quỳnh quay về, để Thẩm Hạo Khanh cùng một lúc đối diện với hai chị em nhà họ Ninh, một lần dứt khoát đưa ra quyết định.
“Sở Trạch, anh không cần khuyên tôi. Nhưng mà tôi có thắc mắc, nếu như Thẩm Hạo Khanh biết người bạn tốt của hắn qua lại với kẻ thù không đội trời chung của mình, hắn sẽ có phản ứng như thế nào nhỉ?”
Cao Minh Viễn cười nhếch mép, rồi rời đi. Sở Trạch có khuyên ngăn đi chăng nữa vẫn sẽ không thay đổi được quyết định của hắn. Lúc mà Ninh Khiết Quỳnh chọn quay trở về nước, hắn đã sớm nghĩ ra kế hoạch dự phòng rồi.
Dù có thế nào, hắn vẫn có cách khiến Thẩm Hạo Khanh nếm mùi đau khổ, bị người mình thương yêu đối xử lạnh nhạt, hắt hủi.
Sở Trạch trân mắt nhìn Cao Minh Viễn đi khỏi, lắc đầu một cách bất lực. Anh biết Cao Minh Viễn là người tốt, cũng mong hắn với Thẩm Hạo Khanh có thể sống hòa hợp. Chỉ là hiểu nhầm giữa hắn với tên kia quá sâu đậm, khiến cho họ ngày càng thù ghét nhau hơn.
Lần này dính đến phương diện tình cảm, Sở Trạch thật không biết nên giúp hai anh em nhà họ Thẩm thế nào nữa. Chỉ riêng việc phải quyết định đứng về phía ai đã khiến anh đau đầu lắm rồi.
Danh Sách Chương: