Hai năm trước, trợ lý Lưu đã làm việc ở Chu thị rồi, nhưng thật không khéo chính là, đoạn thời gian đó cậu được công ty cử đi công tác kéo dài tận ba tháng, mà cùng lúc đó cái tin đồn thất thiệt của Chu Minh Phong cùng Tô Tư Duyệt lại phát sinh đúng ba tháng này, đương nhiên là lúc trợ lý Lưu về nước, bộ phận PR đã đè tin xuống đồng thời im ắng rồi, bởi vậy cho dù là trợ lý Lưu, cũng không rõ chuyện này từ đầu đến cuối lắm, thậm chí vào hôm nay lúc nghe được tin đồn này, cậu cũng nghĩ là Tô Tư Duyệt muốn quay lại với Chu tổng.
Căn bản cậu không có nghĩ tới chuyện là Chu tổng không hề quen biết Tô Tư Duyệt.
Bây giờ suy nghĩ một chút, dù sao Chu tổng đối với ngành giải trí căn bản không có chút hứng thú nào, lúc trước không phải không có người muốn kéo tập đoàn Chu thị tài trợ, ngành giải trí thu lợi được nhiều, rất nhiều tập đoàn đều có liên quan đến nghành giải trí. Hiện tại tính toán trên tay Chu tổng có nhiều sản nghiệp, nhưng lại không có sản nghiệp về ngành giải trí... Cậu cũng chưa từng thấy Chu tổng có quen biết với người trong ngành giải trí.
Cơ hồ cậu vừa tốt nghiệp đã làm trợ lý bên cạch Chu tổng rồi, cái khác cậu không dám nói, trên phương diện sinh hoạt cá nhân của Chu tổng, tuyệt đối được cho là một nhân sĩ.
Mấy năm này, bên cạnh Chu tổng không có một người phụ nữ nào cả!
Thời điểm Chu tổng bận rộn công việc, ngay cả con trai ruột của mình cũng không để ý tới, vậy thì sẽ trầm mê vào tình yêu nam nữ sao?
Trợ lý Lưu chợt cảm thấy hổ thẹn, cậu làm trợ lý của Chu tổng, vậy mà cũng hoài nghi Chu tổng cùng Tô Tư Duyệt từng có một đoạn quan hệ ngắn ngủi!
Cậu thật sự xin lỗi sự tín nhiệm của Chu tổng!
Trợ lý Lưu đã ổn định lại, liền tranh thủ bao quát tất cả tin tức về Tô Tư Duyệt ở hai năm trước rồi nói rõ từng chi tiết ——
"Hai năm trước, lúc đó Tô Tư Duyệt tham gia một chương trình giải trí tuyển ngôi sao nữ có đứng ở một tiểu khu, cẩu tử không có ý định chụp người phụ nữ đó, đúng lúc một chiếc xe sang trọng dừng ở trước cửa tiểu khu, cẩu tử đó nghĩ rằng chụp hình người phụ nữ đó rồi phát tin tức được kim chủ bao nuôi chắc chắc sẽ bạo, liền nằm vùng trong chốc lát, nào biết được lại thấy Tô Tư Duyệt đi đến, nàng đứng tại ven đường, cùng người trong chiếc xe sang trọng đó nói chuyện, sau đó người trong chiếc xe sang trọng đó đưa cho nàng một tấm thẻ."
"Lúc đó, cái video này bị cẩu tử đăng trên mạng, khi đó Tô Tư Duyệt không có danh khí gì, nên không có gây ra độ chú ý nhiều. Bộ phận PR cũng đã ép xuống, bất quá, trong vòng có một số người nhận ra chiếc xe này là của ngài, không biết bắt đầu từ khi nào, liền có tin tức ngầm nói ngài là kim chủ sau lưng của Tô Tư Duyệt."
Đối với mấy chuyện râu ria, Chu Minh Phong hoàn toàn sẽ không khắc sâu vào ký ức.
Lúc này, anh vẫn không nhớ ra Tô Tư Duyệt là ai, nhân tiện nói: "Cậu liên lạc với nhân viên xử lý quan hệ xã hội một chút, đem chuyện này làm rõ ràng ra sau đó báo cáo cho tôi biết."
Trợ lý Lưu vội vàng đáp ứng.
Một bên cùng bộ phận PR xác minh chuyện này, mặt khác cũng để cho nhân viên đem những hot search này áp xuống.
Chu Minh Phong nhéo nhéo mũi.
Nhớ tới Dương quản gia vẫn đang chờ ở ngoài cửa, liền đi tới cửa, ôn thanh nói: "Ông mới vừa nói cô ây mang theo rất nhiều hành lý?"
Dương quản gia gật đầu: "Vâng, là một chiếc vali lớn."
Chu Minh Phong liên hệ với tin tức mà trợ lý Lưu vừa nói, hỏi: "Cho nên, ông cảm thấy cô ấy bỏ nhà ra đi?"
Không đợi Dương quản gia trả lời, Chu Minh Phong chậm rãi lắc đầu: "Đúng là phản nhà* mà."
Đám người hiểu lầm anh cùng với cái nữ diễn viên họ Tô kia từng có một đoạn quan hệ, đều là đám phản lưới nhà.
*: bản convert ghi là ô long mà ô long trong tiếng Quảng Đông gần giống với "phản lưới nhà" theo nghĩa tiếng anh.
Hiện tại quản gia kể cả a Diễn đều hiểu lầm Khương Tân Tân đi ra ngoài là vì tức giận nên bỏ nhà đi, càng là phản lưới nhà mà.
Mặc dù quen biết với Khương Tân Tân một khoảng thời gian không tính rất dài, nhưng Chu Minh Phong tự nhận đối với cô có sự hiểu rõ nhất định. Cứ việc hiện tại cô đã hoàn toàn thay đổi, nhưng có một điểm rất giống với Khương Tân Tân lúc trước, đó chính là đối chuyện của anh căn bản không có tâm tư để ý, đã như vậy cô sẽ không để ý đến lời đồn có liên quan tới anh?
Cho dù cô có để ý, thì anh nghĩ, với cái tính của cô, nhất định sẽ mặt đối mặt với anh rồi hỏi, sẽ biết được đáp án từ miệng anh.
Dương quản gia sửng sốt: "Phản nhà?"
Chu Minh Phong đáp: "Đúng, tôi nghĩ như vậy" anh dừng một chút, ánh mắt nhìn về cửa phòng đóng chặt của con trai mình: "Tôi chắc hẳn cô ấy chỉ đi đến nhà bạn ở một buổi tối."
Dương quản gia: "?"
Vì cái gì mà tiên sinh tự tin như vậy?
Tiên sinh căn bản không hiểu rõ phụ nữ a!
Trong lòng Dương quản gia muốn nói cái gì đó, nhưng ý thức được chuyện ở tiên sinh với phu nhân, tựa hồ ông không nên khuyên quá nhiều, mà nhìn tiên sinh không phải là một người dễ dàng động tâm trước lời khuyên của người khác.
Nghĩ tới đây, Dương quản gia khôi phục thần sắc lại: "Kia thật sự quá tốt rồi, phu nhân không có việc gì liền tốt. Tiên sinh, tôi đi xử lý chuyện khác đây."
Chu Minh Phong ừ một tiếng.
——————
Khương Tân Tân mang theo một đống đồ lớn đi vào nhà của Tôn Văn Thanh, Tôn Văn Thanh trợn mắt hốc mồm, thốt ra: "Cô đây là muốn chuyển tới đây ở cùng với tôi sao?"
Hai vợ chồng đã ồn ào đến loại trình độ này sao? Vậy có phải hay không chứng minh, quả nhiên Chu tiên sinh giống như bọn đàn ông kia, trong nhà hồng kỳ không ngã, bên ngoài thải kỳ bay phiêu?
Trong lúc nhất thời, nắm đấm Tôn Văn Thanh cứng rắn.
Khương Tân Tân ngồi bên cạnh cái bàn nhỏ đổi dép lê, nghe thấy vậy ngẩng đầu lên nhìn nàng một chút: "Cái gì? À không, tôi chỉ muốn đến đây uống rượu mà thôi, mà đã đến đây thì đương nhiên phải uống tận hứng a, tôi uống rượu xong khẳng định không thể lái xe trở về, cũng lười bảo lái xe tới đón, nên ở nhà cô một buổi tối này thôi, ngày mai thì trở về. Làm sao vậy?"
Tôn Văn Thanh chỉ chỉ đống đồ lớn mà cô mang đến: "Vậy những thứ này?"
Khương Tân Tân kéo khóa kéo ra: "Có áo ngủ của tôi, còn có quần áo để ngày mai thay, mỹ phẩm dưỡng da rồi đồ trang điểm" cô dừng một chút "À còn nữa, nhìn tôi mang cho cô cái gì nè, mặt nạ này dùng siêu tốt, mang cho cô hai hộp để dùng thử luôn?"
Tôn Văn Thanh nhìn nụ cười tươi biểu lộ trên mặt cô, chống nạnh thở phào nhẹ nhõm: "Cho nên cô không hề không vui, đúng không?"
"Đương nhiên." Khương Tân Tân nói: "Tâm tình của tôi đặc biệt tốt a, làm sao vậy?"
Tôn Văn Thanh cũng không xác định được rằng Khương Tân Tân có biết chuyện đó hay không.
Nếu cô ấy đã biết mà vẫn không hề để ý, vậy thì thật tốt.
Nhưng nếu như cô ấy không biết rõ chuyện này thì sao?
Thân là bạn bè, có nên nói cho cô ấy hay không?
Cơ hồ không cần do dự, Tôn Văn Thanh liền lôi kéo Khương Tân Tân đi vào phòng khách, sau khi hít sâu một hơi rồi nói ra: "Hôm nay cô có xem hot search trên weibo không, cùng Tô Tư Duyệt có liên quan."
Khương Tân Tân: "???"
Tiếp theo, Tôn Văn Thanh nói cho Khương Tân Tân tất cả mấy chuyện mà cô ấy nghe được.
Khương Tân Tân nghe xong chuyện này liền phát hiện ra chân tướng, ồ lên một tiếng: "Khó trách Chu Diễn chạy đến cửa hàng tiện lợi."
Cô bật cười: "Cái này cũng không có gì a."
Năm nay Chu Minh Phong đã ba mươi chín tuổi, trải qua một mảng yêu đương cũng rất bình thường a.
Trước khi xuyên sách cô mới hai mươi sáu tuổi a, so với Chu Minh Phong còn nhỏ hơn tận một thập niên, cũng đã trải qua mấy lần yêu đương khắc cốt ghi tâm.
"Xuất quỹ?" Khương Tân Tân lắc đầu: "Tôi cảm thấy rất không có khả năng a, anh ấy không giống như là loại người này."
Mặc dù thời gian quen biết Chu Minh Phong không dài, cô không dám chắc chắc mình vô cùng hiểu rõ anh, nhưng cô cảm thấy Chu Minh Phong không giống như loại người sau khi kết hôn còn ở bên ngoài làm chuyện không minh bạch.
Tôn Văn Thanh nói: "Cô rất tin tưởng anh ta nha"
Khương Tân Tân trừng mắt nhìn: "Là do tôi có một đôi tuệ nhãn."
Tôn Văn Thanh bị chọc phát cười: "Cái kia còn muốn uống rượu không? Tôi vừa gọi thức ăn ngoài còn có một chút đồ ăn vật, mới vừa tới đó."
"Đương nhiên muốn uống nha." Khương Tân Tân nói dứt khoát: "Mới mặc kệ đàn ông có xuất quỹ hay không, hôm nay cô mới mua nhà, đó mới là đại sự tốt nhất a!"
–——————
Trường học cung cấp phúc lợi cùng đãi ngộ cho giáo viên đều rất tốt, trong đó cũng bao gồm cả việc giải quyết phòng ở.
Không phải giáo viên nào cũng có thể được phân cho phòng ở, nhưng mỗi giáo viên đều sẽ được ưu đãi siêu cao khi phòng thuê phòng. Ví dụ như cái tiểu khu này của Tôn Văn Thanh, nếu như theo giá thị trường thuê phòng, hai phòng ngủ một phòng khách thì tiền thuê tối thiểu tầm năm hoặc sáu ngàn một tháng, nhưng do trường học ra mặt giúp bọn họ thuê, nên sẽ gánh chịu gần một nửa số tiền thuê phòng, bởi vậy ở cái tiểu khu này có rất nhiều giáo viên ở đây.
Cái toà nhà Tôn Văn Thanh ở, cũng có mấy giáo viên thuê phòng ở đây.
Các lão sư cũng là quần chúng ăn dưa, không đầy một lát liền có một truyền mười truyền nói ra, nói là có người nhìn thấy mẹ kế Chu Diễn mang theo một cái vali lớn tới nhà của Tôn Văn Thanh ở.
Nghiêm Chính Phi không hổ được gọi là tiểu linh thông.
Bát quái trong nhóm giáo viên, mặc dù không biết bằng cách nào nhưng mà cậu lại biết được.
Nghiêm Chính Phi nghĩ thầm: Rời nhà bỏ đi? A chuyện này có chút bất ngờ!
Mặc dù Nghiêm Chính Phi là anh em tốt với Chu Diễn, không chỉ một lần lo lắng tình cảnh gian nan của Chu Diễn, chỉ có một sự thật duy nhất đó chính là, hiện tại Chu Diễn thật sự đã có mẹ kế, qua mấy lần cậu tiếp xúc với cô ấy mà nói, cậu cảm thấy trước mắt mẹ kế Chu Diễn không xấu, người vẫn còn rất tốt. Hiện tại chú Chu cùng mẹ kế cãi nhau, hắn sẽ không cười trên nỗi đau của người khác, mà còn nhiệt tình đem tin vừa nghe được chia sẻ cho Chu Diễn.
Nghiêm Chính Phi:【Cậu có muốn biết bây giờ mẹ kế mình ở nơi nào không? 】
Lúc Chu Diễn nhìn thấy dòng tin nhắn này, không khỏi thở dài một hơi.
Cậu hiểu rõ Nghiêm Chính Phi, khẳng định câu ta biết ở đâu nên mới hỏi như vậy.
Đêm hôm khuya khoắt, cô ấy mua nhiều rượu như vậy, lại còn lẻ loi một mình, cậu lo lắng cô ấy sẽ gặp phải nguy hiểm.
Mặc dù quan hệ không tốt hơn bao nhiêu, nhưng dù sao hiện tại trong sổ hộ khẩu đều có tên hai người trên đấy, còn ở chung một mái nhà nữa chứ.
Chu Diễn cao lãnh nhắn tin lại, vẫn là một dấu chấm tròn.
Đại biểu cậu nghĩ gì.
Nếu như cậu không nghĩ muốn biết, thì sẽ không xem cái tin nhắn này.
Nghiêm Chính Phi phấn khởi mừng rỡ:【Phát cho tôi tiểu hồng bao thì tôi sẽ nói cho cậu biết!】
Chu Diễn:【...】
Mặc dù im lặng, mặc dù muốn nện cái đầu chó của Nghiêm Chính Phi, nhưng Chu Diễn vẫn phát cho cậu ta một tiểu hồng bao 1 tệ.
Nghiêm Chính Phi:【?? ?】
Nghiêm Chính Phi:【Được rồi, mẹ kế cậu đang ở trong nhà của Tôn lão sư!】
Chu Diễn nằm ở trên giường, nhìn trần nhà thật lâu, sau đó cắn răng đứng dậy đi ra khỏi phòng.
Thấy cha mình vẫn còn làm việc ở thư phòng, đã không còn phẫn nộ như trước nữa.
Cậu chỉ cảm thấy cậu đã làm một việc rất đúng đắn.
Chí ít hiện tại, cậu cảm thấy, ba ba không nên thân này chắc chắc không nhìn ra tâm tư của vợ mình là Khương Tân Tân.
Chuyện của người lớn, cậu không thể can thiệp quá nhiều, nhưng cậu vẫn muốn đem chuyện này nói cho ba ba mình biết, về phần ba ba cậu có đi tìm mẹ kêa hay không, đó chính là chuyện của ba cậu.
Thế là, cậu dựa vào khung cửa thư phòng, một mặt lạnh lùng nói: "Hiện tại cô ấy đang ở nhà của Tôn lão sư, Tôn lão sư ở tiểu khu Hoa thành, cụ thể ở tòa nhà nào thì con không biết."
Nói xong lời này, cậu liền xoay người đi, bóng lưng đầy cứng ngắc.
Chu Minh Phong chưa hề nghĩ tới chuyện chính mình sẽ bị tiểu ô long này lôi cuốn, anh không thể không đi làm cái chuyện làm người không biết nên khóc hay cười này.
Uy lực của lời đồn lại một lần nữa anh cảm nhận được.
Tựa như hai năm trước rõ ràng là lái xe trước kia muốn thay trưởng bối trong nhà đưa cho em họ là Tô Tư Duyệt một tấm thẻ, kết quả truyền đến truyền đi, truyền thành anh là kim chủ sau lưng của Tô Tư Duyệt.
Tựa như Khương Tân Tân thật sự chỉ đi đến nhà bạn chơi một chút thuận tiện qua đêm ở đó, vậy mà trong mắt người khác, cô phẫn nộ cái tin đồn hư hư thực thực của chồng mình nên bỏ nhà đi.
Nếu như hôm nay anh không làm việc mà trong lòng mọi người đều muốn anh làm, thì trong mắt con trai, trong mắt người khác, liệu có truyền thành trong lòng anh có quỷ hay không? Hoặc là anh không nhìn ra được sự khổ sở thương tâm của cô, thậm chí là, anh cùng Khương Tân Tân hư hư thực thực muốn ly hôn?
Danh Sách Chương: