Chung Giai đã đi, Khương Tân Tân cũng không tiếp tục ngốc ở chỗ này nữa.
Cô nhớ lại cuộc nói chuyện vừa nãy với Chung Giai, đối với biểu hiện của mình vừa nãy phi thường hài lòng. Cho đến bây giờ, cô cùng Chung Giai vì lý do nào đó mà phát sinh tranh chấp nhưng không phải là vì Chu Minh Phong, mà là muốn có một trận thắng thua. Tựa như hôm nay, Khương Tân Tân không có nhìn thấy Chung Giai nhìn chằm chằm vào Chu Minh Phong, từ lúc bọn họ tiến vào nhà cho đến lúc rời đi, Chung Giai cũng chỉ nhìn Chu Minh Phong vài lần mà thôi. Thậm chí Khương Tân Tân còn có một ảo giác: Cô cảm thấy hôm nay Chung Giai đến đây, không phải muốn gặp Chu Diễn cũng không phải là Chu Minh Phong, mà là cô...
Bất quá, hôm nay Chung Giai còn nói những lời kia, vẫn làm cho cô có một loại suy nghĩ khác.
Khương Tân Tân bắt đầu suy nghĩ, nếu như cô cãi nhau với Chu Minh Phong thì sẽ có cơ hội thành công nhiều không.
Cô đối với Chu Minh Phong hoàn toàn có thể nói là động tâm, nhưng mà loại động tâm này cũng không đáng tin cậy, tổng thể mà nói, trước mắt cô đối với anh không có nửa điểm tình yêu nam nữ. Cũng chính là vì cái dạng này, mà khi Chung Giai khiêu khích nói những lời kia với cô, cô mới thờ ơ trong lòng không có nửa điểm gợn sóng, thậm chí cảm thấy thật buồn cười.
Nếu đứng ở góc độ là người ngoài, thì hôm nay cô có được tính là không bị ủy khuất một chút xíu nào không?
Đương nhiên là tính!
Cái này nếu như là ở trên người khác, thì chỉ vài phút liền tức a, em họ vợ trước của chồng mình tới đây diễu võ giương oai âm dương quái khí, nếu đặt ở gia đình khác, thì cái này sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy đâu, chắc chắc sẽ không thể tránh khỏi một trận cãi lộn.
Cũng không biết Chu Minh Phong sẽ có một chút áy náy hay không, có chút xấu hổ không.
Dù sao em gái vợ trước đối với người vợ bây giờ nói mấy ngôn ngữ trà xanh.
Rất nhiều phụ nữ sẽ lợi dụng lòng áy náy của đàn ông, đương nhiên cô cũng muốn lợi dụng lòng áy náy của Chu Minh Phong ở thời điểm này.
Bất quá, cô cũng không rõ lắm, liệu kẻ già đời như Chu Minh Phong, thì lòng áy náy có quý giá hay không.
Có lẽ anh sẽ rất thản nhiên?
Có lẽ anh sẽ giống như mấy người đàn ông khác, cảm thấy thời điểm này cô nên rộng lượng, đồng thời cho rằng lời Chung Giai khiêu khích không hề quan trọng lắm?
Bất kể như thế nào, cô đều không có ý định bỏ qua cơ hội này.
Khương Tân Tân trở lại phòng ngủ, phát hiện Chu Minh Phong không có ở phòng ngủ chính hay phòng tắm, suy đoán một chút chắc rằng anh đi đến phòng ngủ phụ.
Cô từ phòng để quần áo cầm áo ngủ, hạ quyết tâm tắm thật tốt một chút.
Có đôi khi Khương Tân Tân cảm thấy, sở dĩ hiện tại cô không có tâm tư ly hôn, cùng với cái biệt thự lớn này không có quan hệ.
Nơi này rất thư thái, chỉ có phòng ngủ chính với phòng tắm gần nhau tầm 20m².
Nằm trong bồn tắm, một bên ngâm mình trong bồn tắm, còn có thể vừa uống rượu vừa xem TV, khoảng thời gian thần tiên này hoàn toàn đã ăn mòn tín niệm của cô.
Đợi đến khi toàn thân cô có hương thơm ngào ngạt, phảng phất như mình mang tiên khí khi đi ra khỏi phòng tắm, thì thấy Chu Minh Phong ngồi ở trên giường nhìn điện thoại di động. Anh là nhìn điện thoại, mà bình thường cô là chơi điện thoại, Khương Tân Tân chú ý đến động tác của anh ở bên này, ngồi ở trước bàn trang điểm, một bên dưỡng da một bên xuyên qua tấm gương nhìn anh.
Tốt a, người đàn ông này quả nhiên rất bình tĩnh nha.
Đừng nói là áy náy, khả năng quãng đời còn lại anh sẽ không có chuyện "Ngại ngùng" hay là "Thật có lỗi" như vậy đâu.
Khương Tân Tân cảm thấy như bị một con dao đâm vào tim.
Bởi vì cái gọi là không so sánh thì không có tổn thương.
Nhìn Chu Diễn, rồi nhìn lại Chu Minh Phong, đây chính là chênh lệch rõ ràng.
Ôm cái ý nghĩ "Tôi không dễ chịu cũng không cho ngươi tốt hơn", Khương Tân Tân lần đầu tiên không tắt đèn đi mà đã dính vào gối rồi ngủ mất, hơn nữa còn cố ý lật tới lật lui, mỗi lần Chu Minh Phong hô hấp hơi đều đều một chút, có vẻ như sắp buồn ngủ, cô lập tức xoay người một cái làm ra động tĩnh...
Chu Minh Phong: "..."
Vì ở trong bóng tối, nên Khương Tân Tân không nhìn thấy ý cười trên mặt anh.
Thanh âm của anh vẫn hoàn toàn như trước đây bình tĩnh và tỉnh táo, "Thế nào? Ngủ không được?"
Ngữ khí Khương Tân Tân nhẹ nhàng, trên mặt mà không có chút thanh mộng nào thì thật có lỗi với sự nghiệp diễn xuất của cô: "Ồn ào đến anh sao, xin lỗi nha."
"Không có." Giọng Chu Minh Phong trầm thấp hỏi cô: "Làm sao vậy?"
Khương Tân Tân thở dài một hơi.
Cái thở dài này rất có bản lĩnh nghệ thuật, rất sinh động biểu đạt rằng
chính mình khó chịu, lại vừa đúng lúc không lộ ra vẻ quá ưu sầu.
"Không sao, chỉ là đang nghĩ liệu dì của Chu Diễn có hiểu lầm tôi không thôi." Khương Tân Tân nói: "Thật sự tôi không biết hôm nay cô ấy sẽ đến, nếu mà biết tôi sẽ không gọi Chu Diễn đi ăn cơm cùng chúng ta, để cô ấy ở nhà chờ lâu như vậy, anh nói xem cô ấy có hiểu lầm tôi hay không?"
Trên một chiếc giường lớn, Chu Minh Phong cũng không nằm gần Khương Tân Tân.
Chỉ là lúc này trong phòng quá mức yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe được thanh âm của Chu Minh Phong giờ phút này có vẻ hơi khàn khàn, ngay tiếp theo là hô hấp ấm áp phảng phất rơi ở bên tai cô ——
"Không có liên quan quá nhiều."
Khương Tân Tân nghi hoặc: "Hả?"
"Cô ta nghĩ như thế nào, không có liên quan quá nhiều." Anh kiên nhẫn bổ sung một câu.
"Thế nhưng..." Khương Tân Tân do dự: "Tôi còn muốn giữ mối quan hệ với cô ấy, dù sao tôi cũng không có bạn bè gì, nhìn ra được, cô ấy đối với anh còn có Chu Diễn đều thật sự quan tâm."
Chu Minh Phong lập lại lời vừa nói với cô: "Không cần giữ gìn mối quan hệ."
Giọng nói của Khương Tân Tân mang vẻ tiếc nuối thật sâu: "Thật sao? Gần đây tôi cảm thấy có hứng thú với cổ phiếu, còn muốn hỏi cô ấy cách mua đấy."
Đây chính là mục đích của Khương Tân Tân.
Trước khi xuyên sách, cô không dám đụng vào thị trường chứng khoán, chỉ là trên phương diện này có đầy đủ thứ khiến cho cô có tâm tư với nó.
Nếu như không phải là do hoàn cảnh không giống như, thì hiện tại cô cũng sẽ không có tâm tư này.
Bản thân cô đối với cái này có hứng thú, chỉ khổ ở chỗ không có người đáng tin cậy mang cô đi tìm hiểu, hiện tại Chung Giai nói làm cho cô có hứng thú không nhỏ, trong nguyên văn cũng đã nói đơn giản giản về chuyện Chu Minh Phong phát tài, có thể nói như này anh phát tài dựa vào ánh mắt cùng sự quyết đoán của mình, một bên khác thì có khả năng trên phương diện thị trường chứng khoán.
Kế hoạch lúc ban đầu của cô chính là muốn lợi dụng cái thân phận này để kiếm tiền a.
Hiện tại bên người cô có một vị lão đại, cô không thừa cơ kiếm tiền, thì đây không phải là một thiệt thòi lớn sao?
Chu Minh Phong không nói gì.
Khương Tân Tân cũng rất có kiên nhẫn.
Cô không tin Chu Minh Phong thật sự không hiểu phong tình đến nước này.
Quả nhiên không bao lâu sau, Chu Minh Phong trầm ngâm nói: "Cô muốn đầu tư cổ phiếu?"
Khương Tân Tân nói: "Cũng không phải, chỉ là đối với phương diện này có chút hứng thú, nếu anh biết mà tôi lại không có bằng hữu gì, cũng không biết đi đâu để tìm hiểu, tin tức trên mạng thì nửa thật nửa giả."
Cô lại thở dài một hơi: "Vốn còn nghĩ dì của Chu Diễn chỉ hơn tôi có vài tuổi, chúng ta có thể trò chuyện được."
Tâm lý của Chu Minh Phong vẫn rất chắc chắc, giả bộ lơ đãng hỏi: "Cô thiếu tiền?"
Khương Tân Tân ngây ngẩn cả người.
Cô rất muốn nói thiếu, sau đó anh khẳng định sẽ cho cô một khoản tiền.
Bất quá lý trí kịp thời dừng ở trước bờ vực, lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào, đây không phải là dự tính ban đầu của cô, cũng không phải là mục đích của cô.
"Không thiếu tiền." Khương Tân Tân nhịn đau nói: "Cảm thấy nó là niềm vui, thấy người khác nói đến đầu tư cổ phiếu tôi cảm thấy hứng thú."
Chu Minh Phong nói: "Thị trường chứng khoán không nên tùy tiện đụng vào."
Khương Tân Tân: "Tôi khẳng định không tùy tiện đụng..." Cô dừng lại một chút, còn nói: "Dì của Chu Diễn có phải thường xuyên đến thỉnh giáo anh về thị trường chứng khoán hay không?"
"Không có." Chu Minh Phong đáp.
Khương Tân Tân: "Anh nói anh không hiểu, nhưng tôi lại cảm thấy anh lại đặc biệt hiểu biết về cái này a."
Chu Minh Phong nín cười: "A?"
Đây là thời điểm thích hợp để vuốt mông ngựa.
Khương Tân Tân không có chút nào keo kiệt nào ca ngợi ca từ của chính mình: "Bởi vì anh xem nha, có khả năng thành công cao hơn rất nhiều, khí chất đúng chính là khí chất anh có biết không, dù sao anh có đứng ở trong một đống người, tôi nhất định sẽ là người thứ nhất nhận ra anh!"
Chu Minh Phong trầm thấp cười một tiếng.
"Tôi chỉ là một người bình thường thôi."
Khương Tân Tân:?? Quá phận khiêm tốn.
Bất quá anh đây cũng nới lỏng miệng.
"Tôi không tin, khẳng định anh đặc biệt lợi hại!" Khương Tân Tân nói: "Ài, có thể là do hiện tại tôi quá nhàn rỗi, đối với chuyện mình quá không hiểu biết liền có hứng thú nha."
Cuối cùng Chu Minh Phong hỏi: "Cô nghĩ có thể kiếm được bao nhiêu tiền từ thị trường chứng khoán?"
Khương Tân Tân nói: "Nghe nói thị trường chứng khoán có thể kiếm gấp bội."
Chu Minh Phong nhíu nhíu mày.
Khương Tân Tân thấy anh không lên tiếng, lại lập tức nói ra: "Bất quá một chút tôi đều không tham lam, dù sao thì chỉ chơi thôi mà! Kiếm nhiều kiếm thiếu không quan trọng, chủ yếu là vui vẻ, tìm việc vui giết thời gian."
"Cô tìm trợ lý Lưu đi." Chu Minh Phong giải quyết dứt khoát.
"Trợ lý Lưu? Cậu ấy có thể làm được sao?" Trong lời nói của Khương Tân Tân đầy sự hoài nghi cực nặng.
Chu Minh Phong bật cười: "Trợ lý Lưu là một người có năng lực cá nhân hết sức xuất sắc."
"Thế nhưng không phải mỗi ngày tôi đều nhìn thấy cậu ta." Khương Tân Tân tập trung hết tinh thần để mắt tới Chu Minh Phong: "Anh dạy tôi chơi cổ phiếu đương nhiên sẽ dễ hơn, có thể tôi cũng không phải là vì muốn kiếm tiền, nhưng chính mình vẫn phải vui vẻ nha."
"Vậy cô muốn xử lý làm sao?"
Khương Tân Tân xê dịch cái thân xác này đến bên cạnh anh, bất quá không dám trực tiếp dựa vào anh.
"Anh dạy tôi một chút thôi có được không?"
Dạy cô chơi mấy cái cổ phiếu kia, rồi dạy cô mấy chuyện về thị trường chứng khoán.
Cô biết mình có lòng tham, đối mặt với một miếng thịt như này, không gặm thì không phải là người a.
Chu Minh Phong là ai? Kia là lão đại trong giới đại lão, phàm là cô ở nơi này học được một chút từ anh, dù trong tương lai mà ly hôn đến một phân tiền cũng không nhận được đến tay, cô cũng đã kiếm được bộn tiền thì không lỗ.
Trước kia cô không dám tùy tiện hạ tay, nhưng hiện tại nếu như mà đã bái Chu Minh Phong làm lão sư rồi, thì cô sợ gì? Thì sợ gì a?
Đương nhiên thị trường chứng khoán sẽ có những rủi ro, cô cũng biết Chu Minh Phong là dạng người này, nhưng cũng không dám đánh cược nói cái gì mà sẽ không lỗ, nếu mà mặc kệ cô bắt đầu bước lên con đường làm ăn này, tâm cô không thể trở về như lúc trước được, không phải có một câu như vậy sao, cầu phú quý trong nguy hiểm, lợi ích càng lớn, tùy theo mà xuất hiện những rủi ro khác nhau.
Có thể là cô thích đi trên con đường mạo hiểm.
Chu Minh Phong giống như là bị cô cuốn lấy không có cách nào, chỉ có thể lên tiếng: "Tốt a."
Anh lại bổ sung một câu: "Tôi không phải ngày nào cũng có thời gian rảnh."
Khương Tân Tân đáp: "Không có việc gì a, chỉ cần anh nhớ kỹ là có một người học sinh là tôi ngày ngày khóc đòi ăn chờ anh giảng bài cho là được rồi!"
Bởi vì Chu Minh Phong gật đầu đáp ứng, Khương Tân Tân quyết định thu hồi ý nghĩ "Cha cùng con trai không so sánh thì sẽ không có tổn thương", mười phần chân chó nghĩ, gừng càng già càng cay, rượu là để lâu càng ngon, anh vẫn là rất không tệ!
Danh Sách Chương: