Hình ảnh được phản chiếu qua gương, trong gương là cô bị anh ép vào vách tường, một tay anh để lên vai cô, một tay nắm lấy rồi để tay cô lên đỉnh đầu, nâng cặp mông cong vểnh của cô lên trên một chút thân dưới anh không ngừng ra vào.
Anh còn kéo cô xuống thấp một chút, để anh ra vào dễ dàng hơn. Anh còn hôn lên tấm lưng trắng nõn của cô.
Cô nhìn thấy cận cảnh cơ thể đỏ ửng của mình bị người đàn ông thúc vào từ phía sau, cô không nhịn được khóc lên thành tiếng.
“Chậm…chậm một chút …a…”. Cô muốn khép chân lại thì bị anh dùng chân đẩy ra, khiến cho nơi đó rộng vô cùng.
Anh…anh làm cũng quá nhanh rồi, còn mạnh như vậy!
Lúc sau anh ôm lấy hông cô gái trước mặt, một tay anh mở lấy vòi sen, để dòng nước ấm hoà vào hai người, tình cảnh này khiến cho cuộc ân ái càng thêm trở nên hoa mĩ rất nhiều.
Sau đó anh xoay người cô trở lại, bờ môi anh hôn lên môi cô, tay thì lại không để yên, sờ nắn mọi nơi.
“Sướng không bé con”.
“Ừm…muốn nữa”.
“Được”.
Minh Hoàng Lễ tách hai chân cô ra, lúc này ti.ể.u hu.yệ.t đã ướt dầm dề, anh đưa c.ự v.ật chống lên miệng hu.y.ệt, thúc vào một cái, thì cô cắn vào vai anh, để ngăn lại sự khoái cảm này.
C.ự v.ật vừa tiến vào, cảm giác c.ă.ng tr.ướ.ng làm cô thoải mái không thôi. Minh Hoàng Lễ trì hoãn một chút, sau đó nhanh chóng thọc vào rút ra.
Vừa mới làm một lần, nên rất dễ ra vào. Hai tay cô tựa lên hông anh, phóng túng bản thân đón nhận từng đợt xâm nhập của người đàn ông.
Thông qua tấm gương đang phản chiếu, hạ thể hai người dính sát nhau, trên mặt cô tràn ngập sự sung s.ướ.ng của tình d.ục.
Anh làm quá mức hăng say dường như lại không biết mệt, chỉ biết miệt mài hành sự mà thôi, đôi gò bồng đảo của cô cũng vì thế mà nhảy lên xuống liên tục.
Cô mở miệng rên rỉ thì anh ghì chặt eo cô, cứ thế mà thọc vào rút ra. Trong không gian yên tĩnh, thanh âm bạch bạch truyền đến từ hai cơ thể va chạm vang lên hết sức rõ ràng.
Giây phút này cô hoàn toàn bị động, mặc anh ra vào liên tục, than vãn, cầu xin mong được anh dừng lại vì cô đã quá mệt. Nhưng anh lại làm như không nghe thấy nó.
“Đừng…em mệt…đừng làm nữa mà anh…á”.
Hơn nữa, tư vị tình dục sau cao trào hoàn toàn hiện rõ trên mặt, thấy bộ dáng cô xinh đẹp như vậy, anh không nhịn được liền muốn ra. Anh vội rút ra, một luồng ti.n.h d.ịch trực tiếp bắn lên bụng cô, nó từ từ chảy xuống. Sau đó hoà vào làn thuỷ triều của cô cùng với nước ấm, cứ thế mà hoà quyện vào nhau, chảy xuống nền nhà.
Cô được anh buông tha, không ngừng thở dốc và toàn bộ dựa vào người anh. Hít thở lấy không khí.
Cô vô lực nằm trong ngực anh, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Anh dùng một tay ôm cô, một tay còn lại cầm vòi sen tắm cho cô rồi lấy khăn tắm quấn lại tránh cho cô bị lạnh rồi mới đi ra giường.
Lúc này cô đã mềm oặt rồi.
Tiếng máy sấy khi anh giúp cô sấy khô tóc, vì mới vận động đến cực hạn, cho nên cô đã ngủ rất say, anh làm gì cô cũng không biết nữa, muốn ngăn cũng không còn sức.
Thấy cô đã ngủ ngon như vậy, anh không nỡ phiền, đắp chăn lại xong rồi anh cũng lên giường ngủ với cô.
- --------------
Sáng hôm sau.
Khi cô tỉnh dậy thì người đàn ông bên cạnh cũng đã không thấy đâu. Sờ vào nệm thì cũng không còn hơi ấm, có lẽ anh đã dậy từ rất lâu rồi.
Nhưng…sao mà cô mới cử động thôi, thì cả người đau nhức không thôi.
“A…”. Cô rên lên. Cả người như mới vừa bị xe cán qua vậy đó. Đau nhức, lại không có chút sức lực.
Cô vốn muốn đi đánh răng, nhưng tình hình như vậy, thôi thì đành đợi anh đi vào vậy.
Khốn kiếp thật!!! Sao anh lại làm mạnh quá vậy nè!
Hừ! Đói nữa. Cô sờ bụng mình, đói xỉu rồi. Anh đi đâu vậy nhỉ?
Đang lúc thắc mắc thì anh bước vào, trên tay cầm theo một khay cơm.
“Em dậy rồi à”. Tâm tình anh vô cùng thoải mái.
“Vâng”. Cô chìa tay ra, tỏ ý muốn anh bế. “Anh dậy khi nào vậy ạ”.
“Một lúc rồi”. Anh vén chăn lên, lúc này mới nhớ cả người cô không có mặc quần áo, cô vội che lại ngực mình cũng dùng chân khép lại nơi riêng tư đó.
Anh nhìn mà hai mắt nóng lên, cả người cũng theo đó mà cứng ngắt.
“Anh…anh…không được nhìn mà”. Cô ngại mà!!
“Không nhìn…nhưng anh lại muốn em”. Anh hất tung chăn lên, sau đó lại nhanh nhẹn đè lên cô. “Muốn làm em”. Anh hít hà mùi hương trên người của cô.
“Anh…anh…ưm”. Cô chỉ biết mở to mắt mình, nhìn anh đang càng quấy ở môi mình, sau đó anh còn dùng chân đẩy hai chân cô ra rộng thêm. Anh hôn dần xuống phía dưới.
Hôn môi là chuyện thân mật, giống như khi làm tình vậy, cả hai khắng khít lại với nhau.
Cơ thể của cô mềm như không có, dán ở trên người anh cọ tới cọ lui.
“Muốn không bé con”. Anh nhướng mày nhìn cô.
“Muốn…muốn anh…”. Cô gật đầu một cái, sau đó dùng chân quấn lên hông anh, cọ cọ một cái.
"Xin anh đi, rồi anh sẽ cho em thoải mái nhất có thể ". Minh Hoàng Lễ cười, anh muốn nghe cô cầu xin anh cho cô. Trước kia toàn là anh chủ động muốn cô, rất ít khi cô chủ động.
Duy nhất chỉ có đêm qua, cô chủ động nhưng lại không cầu xin anh. Anh muốn cô chủ động nhiều thêm nữa trong việc này.
“Xin…xin anh đó…”. Cô nức nở nói, cả người khó chịu vô cùng.
Mới có buổi sáng thôi, mà căn phòng đã truyền ra đầy tiếng rên rĩ ma mị của người con gái. Tuy mệt, nhưng ham muốn cùng anh, nên cô muốn quên đi cơn mệt mỏi này, hoà vào thân xác cùng anh, giao thoa với nhau mọi lúc mọi nơi.
Đêm qua ôm cô ngủ, cô cứ cọ tới cọ lui ở giữa hai chân anh, cho nên khiến Minh Hoàng Lễ không thể nào ngủ được. Cho nên sáng mới dậy sớm, anh bị chân cô gác lên hông mình, cả người của cô gần như treo trên người anh luôn rồi.
Vì sợ cô mệt mỏi nên anh phải kìm chế lại sự ham muốn của mình.
Bây giờ thì không thể rồi.
“Được”. Anh cười rồi vội vàng cởi quần tây của mình xuống. Nơi đó đã sớm phồng lên, khi anh cởi quần lót ra thì nó nhảy ra. “Anh vào đây”.
Vừa dứt lời thì anh đã thẳng lưng đâm hết cỡ vào.
“A…”. Cô há miệng rên lên. Nhanh…nhanh quá.
Cô và anh làm tình nhiều lần như vậy rồi, cho nên cô cũng có hiểu đôi chút, mông nhỏ theo tần suất của anh mà hơi nâng cao lên, eo chuyển động như một yêu tinh chuyên quyến rũ đàn ông.
Làm sao anh không hiểu ý của cô được chứ, anh nắm lấy chân cô, kéo về phía mình, khiến cho hai nơi giao nhau của họ càng thêm vào sâu thêm.
Anh thở hổn hển, bé con hôm nay quá tuyệt vời khiến anh không thể không vui sướng, đã vậy nơi h.oa h.u.yệt đó còn bao bọc chặt chẽ cũng mang cho anh không ít khoái cảm.
“Nhanh …nhanh lên…”. Cô đã thích ứng đồ vật mình chứa trong cơ thể, dần dần không thỏa mãn với tốc độ lúc nhanh lúc chậm của anh, nhỏ giọng tiến đến bên tai anh nói. “A… ư…”.
Nghe cô nói muốn nhanh thêm, anh càng hì hục đâm thật sâu vào, cú này khiến cú trước còn sâu hơn rất nhiều.
Cô cắn ngón tay, hai mắt mị hoặc nhìn anh, ý là sẽ anh anh nhanh quá vậy!!! Kêu nhanh là nhanh thật hả!!
Động tác nhỏ của cô làm cho anh thấy cô đáng yêu chết đi được, cười nhẹ một tiếng thẳng nửa người trên, bàn tay to nắm mông, một tiếng tiếp đón cũng chưa hình thành, anh rút ra rồi sau đó bỗng nhiên đâm mạnh vào.
Cô sướng đến mu bàn chân căng thẳng, cắn ngón tay nức nở rên rỉ, vài giây sau ở bên trên để lại một loạt dấu răng.
Anh không muốn cô tự mình tổn hại đến cơ thể, dù chỉ một chút, anh kéo cả người cô lên, để dựa vào vai anh. “Muốn thì cắn anh, đừng làm đau mình”. Sau đó lại thọc vào thêm một cái.
“A…”. Cô đương nhiên là không từ chối, hung hăng cắn vào vai anh một cái thật sâu. Cơn đau ập đến, khiên cho anh thêm phần kích thích, lại ra vào mạnh thêm nữa.
Mới có một buổi sáng thôi, mà đã làm nóng người quá rồi, không biết khi nào anh mới thoả mãn được dục vọng của mình, nhưng cô biết hiện tại bị anh làm từ tư thế này cho đến tư thế khác không có một chút mệt mõi nào, còn cô thì đã khàn cả giọng, cổ cũng khô luôn. Nhưng vẫn bị anh đè trên người mà ra vào liên tục.
Đến khi cực hạn của bản thân, anh rút ra rồi bắn hết lên trên mông cô, lúc này cô như được cứu sống, mặt bị vùi vào trong gối, mông bị anh nắm lấy vẫn không có ý muốn buông tha. Cô thoát tay. Tỏ ý tha cho mình đi.
“Mệt…lắm…không làm nữa đâu”. Cô nói.
“Được, anh bế em đi tắm. Không làm nữa”. Nói rồi anh trở người cô lại, mái tóc bị dính vào trên mặt, hai mắt nhắm nghiền lại còn đọng một chút nước mắt, khoé môi còn có một chút nước.
Cô cũng không thèm nói thêm, mặc anh muốn làm gì thì làm.
Minh Hoàng Lễ dường như đã thoả mãn cho nên tắm rất nghiêm túc, tắm xong rồi còn biết điều mặc lại quần áo cho bé con của mình.
Thức ăn cũng đã nguội, bụng cô réo lên in ỏi. “Không sao… em ăn được”. Cô ngăn anh lại vì muốn đem đi hâm nóng.
“Nguội rồi, ngoan nào”. Anh thì không đồng ý.
“Anh muốn giết em đúng không hả!! Đói chết em luôn rồi!! Tại ai hả”. Cô hung dữ nhìn anh!
“…”. Có phải tại anh đâu! “Được rồi, ăn đi”. Hết nói nỗi rồi.
Hừ! A… cô há miệng ăn cơm mà anh đút.
Ngon quá! Đúng là đói ăn gì cũng ngon. Thấy cô vui như vậy anh cũng vui theo. Cô rất đói cho nên ăn hết cả một tô cơm bự mà anh đem lên.
Nhìn đồ ăn hết sạch tâm tình anh có chút ngạc nhiên, đói thật à.
Nhưng…cô vẫn còn muốn ăn… nhìn cơm hết rồi cô liếm môi mình. Trông như một con mèo nhỏ chưa được ăn no.
Thế là để cô nghĩ ngơi một chút rồi anh mới đưa đi xuống nhà.
Danh Sách Chương: