CHƯƠNG 1: LỜI MỜI CỦA HOÀNG TỬ
Đêm khuya, bên trong một khách sạn năm sao.
Một buổi tiệc lớn và trang trọng đang được tổ chức.
Say sưa múa hát, quần áo lụa là gấm vóc, khắp nơi tràn ngập sự lãng mạn, phong tình.
Cố Niệm Niệm căng thẳng đứng trong góc nhỏ, chăm chú nhìn chằm chằm vào người đàn ông đẹp trai vừa bước vào
Đó là Kỷ Gia Phong, kỳ tài trong giới kinh doanh, được truyền thông và tạp chí tranh nhau đưa tin. Chưa đến ba mươi tuổi đã trở thành một huyền thoại bất bại trong giới kinh doanh.
Mà cô, là một trong những người si mê anh nhất!
Nắm chặt ly rượu đỏ trong tay, Cố Niệm Niệm hít thở sâu một hơi, bước chân không tự chủ đi về hướng của Kỷ Gia Phong...
Cô không biết, nhất cử nhất động của cô, đều bị một ánh mắt chăm chú khóa chặt lại!
Ở một nơi hẻo lánh trong bóng tối, một bóng đen cao lớn nhìn chằm chằm cô không chớp mắt, đôi mắt chim ưng bắn ra một ánh mắt tàn nhẫn, giống như một con báo săn tàn nhẫn, chờ đợi xé nát con mồi bằng móng vuốt!
Chỉ thiếu một bước nữa...
Cô đứng sau lưng Kỷ Gia Phong, vừa muốn mở miệng, đột nhiên anh lại xoay người, đôi mắt ôn nhu hiện lên nụ cười: “Chào cô, có thể mời cô nhảy một điệu nhảy không?”
Lồng ngực Cố Niệm Niệm nhảy bình bịch lên.
Không phải là đang nằm mơ chứ? Cô vừa định tiếp cận với thiên thần của mình, nhưng cô lại được mời khiêu vũ.
Cô đỏ mặt, vươn bàn tay nhỏ nhắn ra, đi theo sự dẫn dắt của người đàn ông mà vào sàn nhảy, bước chân bối rối, đôi mắt ôn nhu của Kỷ Gia Phong dừng lại ở khuôn mặt của cô, Cố Niệm Niệm cuối thấp đầu xuống, trái tim trở nên hoang mang.
Điệu nhảy kết thúc, Kỷ Gia Phong đã chu đáo tránh đám đông, mở một con đường nhỏ cho Cố Niệm Niệm, dịu dàng nói: “Cô khiêu vũ rất đẹp.”
Cố Niệm Niệm ngượng ngùng nở nụ cười.
Đúng lúc ấy có một người đàn ông tìm Kỷ Gia Phong bàn chuyện kinh doanh, Cố Niệm Niệm liền cầm ly rượu đỏ rời đi, cô vừa đi vừa uống, hưng phấn đến khuôn mặt nhỏ đỏ bừng. Khi đi qua một nơi hẻo lánh, bỗng nhiên cảm thấy một trận choáng voáng, ly rượu cũng rơi trên mặt đất vang lên tiếng “rắc rắc”!
Một cánh tay mạnh mẽ nắm ở eo của cô, giọng nói trầm thấp vang lên bên tai cô: “Cô không sao chứ?”
Cố Niệm Niệm đang chóng mặt ôm đầu, bước chân đã không ổn định, lão đảo một cái liền ngã vào trong ngực của người đàn ông!
Người đàn ông nhìn con mồi trong ngực, đôi môi mỏng câu lên một đường cong nhàn nhạt: “Hình như cô có chút không thoải mái, không bằng lên lầu hai nghỉ ngơi chút nhé.”