CHƯƠNG 2: ÁC MỘNG
Trang trí của tầng hai cũng giống như tầng một, màu vàng rực rỡ, nhưng Cố Niệm Niệm đang choáng váng và hoảng loạn nên không có tâm trí nhìn đến cách bài trí xung quanh.
Cố Niệm Niệm tiến vào phòng nghỉ ngơi, thật sự khó chịu ghê gớm, nhịn không được nữa mà xông vào phòng vệ sinh nôn thốc nôn tháo, sau khi đã đem toàn bộ đồ trong dạ dày nôn hết ra, khó khăn đứng lên súc miệng, rửa mặt, mới khiến cho mình dễ chịu một chút.
Cô sửa sang lại chính mình, sau đó mới đánh giá đến phòng nghỉ này. Nói là phòng nghỉ, thật ra càng giống phòng Tổng thống hơn, gian phòng rất lớn, phòng khách và phòng ngủ được ngăn cách bởi bức bình phong, trên sàn nhà phủ thảm lông dê Baroque, ghế sofa và bàn trà đều là hàng cao cấp, bên cạnh bức bình phong đặt một bình hoa bằng sứ giống như của đời nhà Thanh.
Xuyên qua bức bình phong, bên trong phòng ngủ có một chiếc giường cỡ lớn, chăn mền viền màu vàng được trải ngay ngắn chỉnh tề. Một gian phòng sang trọng và cao cấp như vậy, ngủ một đêm không biết phải tốn bao nhiêu tiền.
Cố Niệm Niệm lúc bắt đầu còn lo lắng nếu sau khi nằm xuống thì phải trả bao nhiêu tiền, nhưng đầu thật sự vẫn còn chút khó chịu, cô nhìn xung quanh một vòng, xác định trong phòng chỉ có một mình cô, nghĩ thầm nếu cô nằm một chút chắc sẽ không bị phát hiện, cô liền nằm xuống.
Cô vừa nằm xuống, nhắm mắt lại, trong đầu liền hiện lên đều là hình ảnh lúc nãy khiêu vũ với thiên thần, khuôn mặt đó được thượng đế tỉ mỉ tạo ra, đẹp đến nỗi khiến người ta ngạt thở.
Cô rất thích anh, nhưng vừa nghĩ đến mình đã tiếp cận được và trở thành mục tiêu của anh, nội tâm cô run rẩy không kiểm soát, khó chịu giống như ai đó cầm một dao lăng trì.
Nước mắt Cố Niệm Niệm không kìm được, rơi xuống một giọt.
Thật muốn gặp lại anh, ôm anh, từng chút từng chút như vậy. Nội tâm của cô đang có một âm thanh đang kêu gào, thế nhưng hiện thực là hiện thực, cô chỉ có thể lấy di động ra.
Bên trong điện thoại của cô có một album ảnh riêng biệt, nơi để lưu giữ hình của anh, cô nhìn từng tấm từng tấm, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt của người đàn ông trên màn hình. Nghĩ đến sự khác biệt cực kỳ lớn của hai người, trái tim của cô lại một trận đau nhức.
Bất tri bất giác, Cố Niệm Niệm ngủ thiếp đi.
Cô mơ thấy một giấc mơ rất dài...