Chương 152 : Bẫy rập
“Thế nào, em có muốn anh đánh thức chồng tương lai dậy không?”
Ông Khang làm bộ buông Hoàng Ly ra và định đi về phía Đình Phong nhưng đã bị Hoàng Ly ngăn cản.
Những giọt nước mắt lăn xuống, cô nức nở lắc đầu cầu xin: “Đừng, làm ơn…”
Biết con mồi đã bắt đầu yếu thế, ông Khang nở nụ cười đắc thắng, vươn tay nắm lấy cằm Hòang Ly nhấc lên, ép cô nhìn thằng vào mình và nói:
“Ngoan ngoãn thế có phải đáng yêu hơn không? Dù sao cũng từng đầu gối tay ấp bên nhau, anh không ngại giúp đổ em củng cố vị trí con dâu cả của tập đoàn Kings.“
“Ông biết tôi sắp trở thành cháu dâu của ông, vậy mà ông còn muốn nhúng chàm tôi sao?”
Hoàng Ly nhịn không được thốt ra lời nói oán hận. Cô chưa từng nghĩ một người có thể ghê tởm đến nông nỗi này, hành động bất chấp luân thường đạo lý.
“Đừng nói mấy từ khó nghe đó, với anh, em mãi là bé cưng mà anh âu yếm nhất. Hơn nữa, hiện tại em và Đình Phong cũng đã chính thức đính hôn đâu? Vì thế không thể nói anh nhúng chàm cháu dâu được.”
Ông Khang nói với giọng điệu bỡn cợt đồng thời ra hiệu cho Hoàng Ly nhìn đống chai rượu nằm lăn lóc trên sàn.
“Nếu anh không lầm, đêm nay em cố tình chuốc say cho thằng ngốc kia để dễ bề lừa nó vào tròng đúng chứ?”
Gương mặt Hoàng Ly bỗng nhiên đỏ bừng. Đứng trước mặt ông ta, cô có cảm giác bản thân bị lột trần từ trong ra ngoài, mọi suy tính đều bị nắm giữ.
“Ông…ông…đừng nói bừa.” “Hừ, muốn lừa dối anh, em còn non lắm cục cưng ạ. Anh sống từng này tuổi, còn lạ gì những âm mưu của lũ đàn bà nữa.”
“Đình Phong có thể là thiên tài trong giới kinh doanh, nhưng so về sự trải đời thì chỉ là
thằng nhóc choai choai kiêu căng ngu xuẩn.”
“Em cũng đừng lo lắng anh vạch trần mọi chuyện, trái lại, anh rất sẵn lòng giúp em biến
mọi thứ đêm nay thành hiện thực.”
“Bé cưng hãy nghĩ đi, thằng Phong giờ say như chết thì làm ăn được gì nữa, anh giúp em tạo ra chứng cứ chân thực, đảm bảo ngày mai tỉnh đậy Hồ không thể chối cãi được:”
Những lời nói của ông Khang giống như chất gây nghiện mê hoặc suy nghĩ của Hoàng Ly khiến cô cảm nhận được một trận phấn khích nho nhỏ dâng lên trong lòng.
Đúng vậy, thay vì tự tạo các dấu vết của cuộc yêu trong tưởng tượng có thể dễ dàng bị phát hiện, tại sao cô lại không lợi dụng kẻ trước mắt giúp mình?
Dù sao không một ai trên đời biết chuyện
này, chỉ cần khéo léo một chút, cô có thể đạt được mục dích là bắt Đình Phong phải cho cô một danh phận chắc chắn.
Chuyện sau đó giống như nước chảy mây trôi, Hoàng Ly ỡm ờ để ông Khang chiếm đoạt ngay tại ngôi nhà của Đình Phong.
Sau cuộc ân ái khiến cô cảm thấy ghê tởm và chán ghét, ông ta liếm môi bỏ đi luôn trong đêm, còn cô thì nén đau nhức dìu Đình Phong vào giường, cởi bỏ quần áo của anh, thuận tiện
chế tạo một vài dấu vết trên người anh.
Quả đúng như lão Khang nói, sáng hôm sau full đậy, Đình Phong hoàn toàn bị lừa gạt bởi những bằng chứng xác thực. Anh tin rằng hai người trong cơn say đã phát sinh quan hệ.
Một tháng sau, Hoàng Ly kinh hãi phát hiện ra mình mang thai. Mặc dù muốn tới bệnh viện để bỏ đứa bé ngay lập tức nhưng khi bình tính lại, cô nhanh chóng vạch ra một kế hoạch mới, dùng nó để gây sức ép cho Đình Phong và gia đình.
Kết quả là cô đã thành công. Cả ba má cô và
ba mẹ Đình Phong đều tỏ ra vui mừng trước thông tin này.
Ngay cả Đình Phong cũng thay đổi thái độ, cho dù cô biết đó là sự miễn cưỡng chứ không phải vui vẻ nhưng ít nhất anh đã quan tâm đến cô hơn.
Về phần đứa bé này, chỉ cần lễ cưới được tổ chức, cô sẽ tìm cách xử lý nó, giống như trước đây cô đã từng làm.
Tuy nhiên, mọi tính toán của Hoàng Ly đều bị ông Khang vạch trần. Khi biết được chuyện cô
có thai, ông ta đã hẹn gặp cô và ra lệnh:
“6iữ lại cái thai, nếu để anh biết em có ý định làm tổn thương đến nó, anh tuyệt đối không
tha cho em đâu bé cưng.”
Cảm giác cuộc sống bị ai đó khống chế rất khó chịu, nhưng vì đã trót sa chân vào con đường không có điểm quay lại nên Hoàng Ly đành giả vờ nghe theo.
Ngay như lần này, thái độ của cô cũng mềm mỏng hơn so với những lần gặp khác. Tất cả cũng chỉ vì muốn che mắt ông ta để đạt được nhiều lợi ích mà cô cần.
“Anh lo lắng cho đứa bé đến thế mà lại đi chuyển nhượng tất cả cổ phần cho Nhật Dương. Tại sao anh không giúp Đình Phong giành quyền thừa kế tập đoàn Kings? Chẳng phải khi ấy con của chúng ta sẽ là chủ nhân tương lai của Kings sao?”
Hoàng Ly nũng nịu trách móc người tình. Đây cũng là điều khiến cô luôn thắc mắc từ trước tới giờ.
Ông Khang vuốt ve bụng Hoàng Ly với vẻ yêu thương. Một lúc sau, ông ta mới chậm rãi nói:
“Em nghĩ anh muốn làm như thế chắc. Tất cả cũng chỉ vì thằng Dương nắm trong tay bằng.
chứng của một vụ tai nạn mà anh gây ra:“
“Nó yêu cầu anh giúp nó tranh giành quyền thừa kế tập đoàn Kings với Đình Phong, sau đó sẽ xóa bằng chứng, trả lại toàn bộ số cổ phần đó, cùng với một số bất động sản có giá trị khổng lồ.
Thì ra là như vậy, bảo sao lão già vắt cổ chày ra nước lại tự nhiên tốt bụng đi ủng hộ đứa cháu. trai từ trên trời rơi xuống này mà không phải đứa cháu hắn nhìn từ nhỏ đến lớn.
Nếu không phải bị túm nhược điểm, có lẽ ông ta đã trở về và tham dự một chân vào cuộc
chiến tranh giành quyền thừa kế tập đoàn rồi.
Điều này cũng chứng minh năng lực của Nhật Dương, tuyệt đối không phải đơn giản như:
bề ngoài mà anh biểu hiện.
Gặp đối thủ mạnh như vậy, xem ra, con đường phía trước của Đình Phong còn nhiều chồng gai và trắc trở, ngay cả địa vị của cô cũng
có nguy cơ bị lung lay.
Bỗng nhiên, Hoàng Ly hơi tò mò về thân thế của mẹ ruột Nhật Dương. Lúc trước, cô cứ nghĩ rằng, bằng quyền lực và thủ đoạn của bà Kim Nhã, sẽ không có chuyện để cho chồng ra ngoài tòm tem.
Đọc full tại
Vietwriter nhé Vậy mà chuyện tày đình này
vẫn xảy ra, hơn nữa, còn mang đến cho Đình Phong một mối đe dọa nghiêm trọng.
Nghe Hoàng Ly hỏi, ông Khanh nhếch miệng cười theo kiểu vui sướng khi người gặp họa.
Qua lời kể của ông ta, Hoàng Ly dần dần có cái nhìn rõ hơn về tất cả mọi ân oán tình thù
trong quá khứ của gia đình họ Hoàng.
Ông Nam và bà Kim Nhã kết hôn là do sự. sắp đặt của gia tộc chứ không phải xuất phát từ tình yêu thuần túy. Ban đầu, hai người cũng là một cặp vợ chồng tôn trọng lẫn nhau, có một đứa con trai kháu khinh là Đình Phong.
Nhưng sau một thời gian, ông Nam gặp một. cô gái trẻ xinh đẹp tên là Bùi Thanh Mai và đem lòng yêu cô ta. Thậm chí, ông còn có ý định ly Hôn Với vợ để đến với người tình.
Tất nhiên, làm gì có chuyện bà Kim Nhã chấp nhận. Vốn là người đặt danh dự gia đình lên trên hết, bà lập tức tìm đến cô bồ của chồng, không biết bằng cách nào ép buộc cô ta phải rời đi.
Lại dùng sức ép từ hai gia đình, yêu cầu ông Nam chấm dứt mọi mối quan hệ ngoài luồng, nếu không sẽ bị tước đoạt mọi quyền hạn ở tập đoàn và ra đi với hai bàn tay trắng.
Dù yêu cô gái kia nhưng ông Nam phải chấp nhận buông tay trở về với gia đình. Chẳng qua, không một ai có thể ngờ rằng, cô gái năm ấy bỗng nhiên trở thành vợ của một thương nhân giàu có mà sau này phất lên, xây dựng được một tập đoàn tầm cỡ tương đương với Kings.
Ông Phạm Nhật Hải khi ấy đã có một đứa con riêng, vợ mất sớm nên tái hôn với Thanh Mai. Khoảng bảy tháng sau, cô ta sinh hạ một đứa con trai là Nhật Dương.
Người ngoài chỉ nghĩ rằng vợ ông ta sinh non, thực ra, đó lại chính là giọt máu của ồng Nam:
ó lẽ, ông Hải cũng biết sự thật từ lâu nhưng vẫn âm thầm che giấu. Chẳng qua, nghe đồn đứa con trai thứ hai này thường xuyên bị ba
mình ghẻ lạnh.
Kết thúc câu chuyện, lão Khang thích thú khi trông thấy vẻ mặt sững sờ của Hoàng Ly. Sở dĩ, hắn biết rõ chuyện này là bởi vì thường xuyên trốn vào phòng nghe lén những cuộc nói chuyện của ba và anh trai.
Thêm vào đó, quãng thời gian ăn chơi trác táng cũng giúp hắn thu thập không ít thông tin ngầm trong các giới.
Bởi vậy, chuyện thân thế của Nhật Dương bị hẳn khám phá từ rất lâu rồi, chẳng qua, hắn không thèm vạch trần mà thôi.
“Vậy anh có biết tại sao Nhật Dương lại quyết định công khai thân phận trong thời điểm này không?”
Hoàng Ly buột miệng hỏi vì cảm thấy người tình đang nắm giữ rất nhiều bí mật. Nếu biết được càng nhiều, cô sẽ càng có lợi thế trong
việc giúp đỡ Đình Phong tranh giành gia sản. “Chuyện này…
Lão Khang bỗng tỏ ra nghiêm túc làm Hoàng Ly cảm thấy trong chuyện này có uẩn khúc. Cô ghé sát lại phía hắn, dùng bàn tay thon dài đẹp đế xoa nắn lồng ngực gầy gò, vẻ mặt quyến rũ:
“Nói đi, người ta muốn biết mà, hay là anh. cũng không biết sự thật. Hừ, cứ tưởng anh lợi hại thế nào, không ngờ…”
Bị đụng chạm đến lòng tự ái, lão Khang hất
cằm kiêu ngạo mở miệng:
“Nói cho em cũng không sao, chuyện này bắt nguồn từ một cô gái.” “Cô gái? Là ai vậy?” “Đặng Khả Hân, vợ cũ của Đình Phong.”