Translator: Waveliterature Vietnam
Bên trong toà tháp Ravenclaw, Ellen đi vào phòng của mình và chìm vào một giấc ngủ say, nhưng khi anh vừa chợp mắt một lúc trên giường thì nữ lãnh đạo Penelop Clearwater đến trước cửa.
"Ellen.Harris! Em còn quá nhỏ nhưng lại có thể giải quyết con quái vật kia sao?! Cô không có đến tham gia buổi tiệc, vào lúc điểm danh cô mới nghe Edward đã báo lại làm hai ta phải đi tìm em khắp nơi! Kết quả sao đó nghe giáo sư nói một mình em đã giải quyết con quái vật đó! » Penelop phát hiện ra Ellen. Là một sinh viên xuất sắc ít bị giáo sư chỉ trích, vị giáo sư xinh đẹp này có chút phát cáu, bước nhanh đến giương nanh múa vuốt với Ellen.
"Do bụng em có chút không tốt, trước khi quay trở lại cũng đúng lúc gặp con quái vật lớn này, em cũng đã được các giáo sư tha cho và được thưởng thêm 20 điểm, em cũng chỉ là người bị hại! Mặt khác, cô Clearwater hôm nay cô ăn mặc có phần xinh đẹp hơn bình thường nha!" Ellen giơ tay và chuyển chủ đề rất có hiệu quả.
"Em là sinh viên của trường Ravenclaw chứ không phải là một con sư tử man rợ! Lần sau không được như thế này nữa, làm sao một sinh viên năm nhất có thể giải quyết con quái vật rất lớn, em để lại cho tôi một ấn tượng rất sâu sắc.
Mặc khác, viện trưởng cũng có nói với tôi rằng một mình em đã giải quyết và lễ hội Halloween sẽ được tiếp tục, tất nhiên Ravenclaw sẽ tiếp tục tổ chức sự kiện lễ hội hóa trang ở Hắc Hồ." Penelop có sắc mặt rất tốt, "Cả ba học viện kia đều tổ chức các sự kiện trong phòng nghỉ chung, học viện Ravenclaw chúng ta phải có chút khác biệt. Nên vì vậy chúng ta sẽ tiến hành bên bờ hồ, cô mong nhận được sự hỗ trợ của giáo sư Flitwick, ông ấy sẽ đích thân đảm bảo sự an toàn cho chúng ta.
Từ bên cửa sổ của phòng nghỉ em có thể nhìn thấy những ánh sáng trên bầu trời đó chính là phép màu của giáo sư Flitwick. Các phù thủy nữ đều rất thích đề xuất này, họ đã đóng góp rất nhiều khăn lụa, nhưng đáng tiếc giáo sư Dumbledore lại có chuyện cần phải làm, nên ông ấy đã từ chối lời mời của chúng ta." Giọng nói của Penelop trông rất phấn khích.
Ellen cảm thấy thái độ của Penelop trước mắt có chút khác so với lúc trước. Chung quy, những người trẻ tuổi luôn có những thay đổi trong tâm trí, dù là bình thường thì chỉ cần nhìn qua cũng có thể cảm nhận được cô ta dường như rất khó hòa hợp.
Các tiểu pháp sư của học viện Ravenclaw đã nhanh chóng đi tới bên hồ, hình bóng to lớn của tòa lâu đài phản chiếu trong mặt hồ yên tĩnh. Bên bờ hồ những ánh đèn rực rỡ đầy màu sắc được treo trên những cây trên bờ hồ, nhiều lồng đèn với nhiều màu sắc khác nhau được treo lơ lửng trong không trung. Nhiều chiếc bàn dài được bày trí theo hình chữ U, trên bàn được trải một tấm vải dài màu xanh lam, có rất nhiều đồ ăn được bày trên bàn dành cho sinh viên có thể tùy ý thưởng thức. Trên bãi có có rất nhiều chiếc ghế La Mã có màu trắng được đặt rải rác, những tấm lụa được buộc trên lưng ghế đang bay phấp phới trong gió. Những phù thủy nhỏ đang ngồi xung quanh đống lửa trại đang cháy; còn có một nhóm ba người cùng đi tản bộ trên bờ hồ; phía xa xa còn có pháo hoa đang đốt. Pháo hoa tỏa sáng trên bầu trời làm hiện lên những nụ cười vui vẻ của họ - đương nhiên họ không biết được con quái vật kia được giải quyết như thế nào.
Khu vực bên bờ hồ không có cảm giác lạnh lẽo, không biết giáo sư Flitwick đã sử dụng ma pháp kỳ diệu gì!
Ellen nhìn thấy cô Grey trong đám đông của lễ hội, vẻ mặt vẫn lạnh lùng như mọi khi. Nhưng cô cũng bay lơ lửng giữa những chiếc khăn lụa và dường như cũng đang đắm chìm trong bữa tiệc.
Chính vì vậy, mà bức tượng Ravenclaw hiển nhiên sẽ không có ai trông coi, và nhớ về căn phòng nghỉ chung trống rỗng, Ellen cảm thấy có chút xúc động.
Ellen nhanh chóng chạy về phòng nghỉ chung, anh bảo đảm lúc này sẽ không có một ai, nên đã nhanh chóng đến trước bức tượng Ravenclaw. Mặc dù suy đoán rằng bức tượng có khoảng trống nhưng Ellen nhìn trái nhìn phải cũng không phát hiện ra một khe hở nào. Thậm chí, Ellen còn liếc nhìn thoáng qua phía dưới váy của Ravenclaw…
Ellen trong thời gian ngắn không tìm ra được điều gì, rồi tỉ mỉ nhìn chằm chằm lên đỉnh đầu của Ravenclaw, với mái tóc xoăn dài của Rowena tạo ra một vòng cung uốn lượn trên đỉnh đầu vô cùng tuyệt đẹp. Anh nghĩ đến buổi trò chuyện trước kia với cô Grey, đột nhiên chiếc vương miện trên đỉnh đầu của bà Ravenclaw hiện ra trong đầu anh, Ellen vỗ tay một cái, đường cong đó có phải là hình dạng của vương miện không.
Giải sử có một chiếc vương miện được khảm ở chính xác ở khe hở, và rồi hai vương miện được hợp thành một vương miện hoàn chỉnh. Cho nên việc cần làm kế tiếp là phải tìm ra cái vương miện thật sự.
Ellen cũng tình cờ biết được tung tích của chiếc vương miện, chiếc vương miện hiện tại của Ravenclaw đang ở phòng đáp ứng nhu cầu của mình và được Voldemort chế tạo thành một vật có hồn khí. Và anh không biết chiếc vương miện bị ô nhiễm này có thể mở được bức tượng này hay không.
Ellen chạy lên tầng tám quen thuộc và dừng lại trước những bức tranh treo tường, định thần và trút bỏ suy nghĩ, chỉ muốn: "Tôi cần một nơi để giấu mọi thứ." Sau đó anh lặng lẽ đi bộ ba vòng trên tấm thảm, cửa phòng liền mở ra, Ellen đi vào bên trong. Bên trong có rất nhiều chai bình lọ, sách giáo khoa rách nát, những chiếc áo choàng với những bộ dáng đủ kiểu, kỳ quái.
Ellen nhìn thấy một cái cửa tủ lớn bị che khuất, Ellen thấy thế đi qua tiện tay kéo cửa một cái, cửa tủ mở rộng ra, nhìn thoáng qua bên trong, Ellen liền thay đổi sắc mặt. Anh không biết là ai mà có thể trong thời gian ngắn lại có thể chế tạo con quái vật thật một mẫu vật như vậy, được ngâm trong một lọ ma dược, và tất nhiên cây gậy vẫn được nó cầm trong tay!
Ellen phải nhanh chóng tìm thấy chiếc mũ kia và rời khỏi nơi đây, nói không chừng người biến quái vật thành mẫu vật này vẫn chưa rời khỏi nơi này. Ellen tăng tốc độ tìm kiếm. Anh ta mơ hồ nhớ lại rằng bản gốc là một bức tưởng phù thủy già xấu xí, Harry đã từng đặt trên đỉnh đầu của nó một bộ tóc giả với một chiếc mũ dẹp.
Rất nhanh, Ellen đã tìm thấy bức tượng đá của phù thủy già, trên đầu nó là một bộ tóc xoăn cũ nát bẩn thiểu và một vương miện giống như cổ xưa và bị phai màu.
Chính là nó! Ellen nhanh chóng đi qua, cố gắng vận hành thuật phong tỏa não, rồi lấy chiếc vương miện đặt trong căn phòng lưu trữ của hệ thống.
"Đã phát hiện ra một linh hồn tan vỡ, bạn xin chú ý, vật sống không thể nào được cất giữ trong kho lưu trữ, bạn nhất định muốn cất giữ nó sao?" hệ thống đã không xuất hiện trong thời gian dài kể từ lần thông báo nhiệm vụ trước.
"Xin hỏi, chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi cứ khăng khăng đặt nó vào kho lưu trữ?" Ellen có chút tò mò về kết quả, và có một suy nghĩ mơ hồ trong lòng anh, hoặc không đặt vào hoặc linh hồn của Voldemort bị xóa sạch.
Chắc chắn rồi, "Nếu bạn cứ khăng khăng đặt được một linh hồn vào, thì hệ thống sẽ chuyển linh hồn đó thành năng lượng tinh khiết để hệ thống hấp thụ. Nhưng khi thu năng lượng vào bằng cách này thì bạn không có bất kỳ phần thưởng nào. Điều cần chú ý quan trọng là, các sinh vật sống không có khả năng chống cự khi được lưu trữ trong kho của hệ thống." Giọng nói linh hoạt thanh tao của hệ thống không có một chút cảm xúc nào.