Khi nhắc đến sát thủ thì bạn sẽ nghĩ đến ai đầu tiên? Từ đứa trẻ 3 tuổi đến cả ông già 80 tuổi cũng đều nghĩ đến bóng ma đang bảo vệ Vương Quốc Chơi Đồ Mạnh. Thần chết, Faker. Mặc dù chỉ sở hữu một nghề hạng thường, cậu vẫn thể hiện một kỹ năng PK khỏe nhất và các giai đoạn của nghề vẫn đang tăng lên hằng ngày. Nên là việc nghĩ về cậu khi nhắc đến sát thủ là chuyện bình thường.
Tuy nhiên, mọi chuyện sẽ khác khi nhắc đến ‘sát thủ tham gia vào Giải Đấu Quốc Tế’. Vì Faker đã chưa bao giờ lộ mặt ra trước công chúng ngoài buổi lễ thành lập Vương quốc Chơi Đồ Mạnh, nên mọi người thường nghĩ về Tarma nhiều hơn.
Sát thủ Tarma của Lễ Hội Máu, một tổ chức đen tối.
Ở thời điểm diễn ra Giải Đấu Quốc Tế lần thứ 2, hắn ta tham gia chỉ đơn thuần vì tiền và thể hiện toàn bộ tài năng của mình. Ít nhất thì, cho tới lúc gặp được Grid.
‘Ta sẽ trả lại mối thù ngày hôm đó trong Giải Đấu Quốc Tế.’
Từ khi Lễ Hội Máu bị Grid phá hủy, Tarma đã lẩn trốn trong một vương quốc cát ở Lục địa phía Đông. Cho tới những tháng gần đây, hắn đã làm đủ mọi thể loại nhiệm vụ, học cách để điều khiển cát và gió, và cuối cùng cũng nhận ra được mình mạnh bao nhiêu. Hắn đã dễ dàng săn được những sinh vật mà hắn của 3 tháng trước còn không dám đụng vào, nên là không thể nào hắn chưa nhận ra sức mạnh của mình được. Grid, người mà hắn cảm thấy lúc nào cũng mạnh mỗi khi nghĩ lại, giờ cảm giác thật là thấp kém.
‘Nếu ta có sức mạnh này, thì ngay cả Grid…!’
Thanh kiếm của con cáo bị Tarma giật lấy và ngay lập tức nó biến thành cát trắng. Đây là sức mạnh của [Ăn mòn], một kỹ năng đặc trưng của loài mà Tarma vừa nhận được. Đây là kỹ năng có khả năng phân hủy tất cả những đối tượng được phân loại là ‘vật thể’. Tất cả những vật phẩm mà quái vật hay là người chơi trang bị đều được phân loại là ‘vật thể’. Nên đây là một kỹ năng hoàn hảo để khắc chế lại những vật phẩm của Grid.
‘Thời gian duy trì của Ăn mòn là 5 giây.’
Sau khi hủy diệt lũ quái vật trong hẻm núi, Tarma nhắm mắt lại và tập trung. Đây là bước dạo đầu của sự mô phỏng. Hắn tưởng tượng lại khung cảnh đánh nhau dựa trên Grid trong quá khứ, người mà giờ có lẽ đã mạnh hơn nhiều. Và kết quả thì sao?
‘Thắng rồi!’
Tarma đã thấy nó. Khuôn mặt của Grid khi những vật phẩm mà cậu hằng tự hào dần dần bị ăn mòn!
“Được rồi…”
Một nụ cười ranh mãnh nở trên khuôn mặt sắc nhọn của Tarma. Hắn tin rằng mình sẽ thừa sức trả món nợ của mình trong Giải Đấu Quốc Tế và nâng cao danh tiếng của mình lên một tầm cao mới.
‘Sau đó mình sẽ kiếm thêm một nhà tài trợ.’
Ai sẽ hưởng lợi nhiều nhất nếu Grid bị tổn hại? Khi suy nghĩ về điều này, Tarma nhớ lại trận chiến ở Vương quốc Belto.
‘Chả phải Agnus đang thù địch với Grid sao?’
Hắn ta là chủ của hội Bất Diệt và là người tự nhận mình là vua của sự sống và cái chết, nhưng cuối cùng lại rút lui trước mặt Grid và Ares. Agnus chắc chắn sẽ coi Grid như là một rào cản lớn trước mặt.
‘Nếu mình làm thế này thì Grid sẽ chỉ đạt được một huy chương vàng trong Giải Đấu Quốc Tế, đây đúng là một sự cám dỗ không thể nào cưỡng lại.’
Giống như những mùa Giải Đấu Quốc Tế trước, Tập Đoàn S.A bảo đảm sẽ thưởng cho người đạt được huy chương một phần thưởng đặc biệt. Khiến cho Grid tụt mất huy chương sẽ gây ra một mất mát lớn và đây sẽ là một lợi ích khổng lồ từ quan điểm của những kẻ thù của Grid. Tarma chắc chắn điều này và ngay lập tức liên lạc với Agnus. Rồi chỉ để nhận ra lý do tại sao Agnus lại bị gọi là điên.
“Mày muốn nhận tiền để giết Grid hả? Mày đang nói gì vậy hả con chó điên này? Hả~~?”
“Sao ngươi lại không hiểu cơ chứ? Không lẽ ngươi không biết mình sẽ được lợi bao nhiêu nếu Grid không thể đạt được huy chương sao?”
“Ki ki ki? Grid là mục tiêu của tao. Mày nghĩ mày có thể đánh bại hắn sao?”
“Không không, đánh bại Grid thì liên quan gì đến cái mục tiêu của ngươi cơ chứ?”
“Tao sẽ giết hết tất cả những tên dám đụng vào con mồi của tao.”
“…??”
Hắn bị điên à? Cuộc nói chuyện cứ tiếp tục đi lệch hướng và chẳng có ý nghĩa gì. Cứ như là đang nói chuyện với một tên người ngoài hành tinh vậy. Tarma tặc lưỡi.
‘Hắn đang diễn vì không muốn trả tiền cho mình ư? Cũng đúng vì hắn là loại người này mà.’
….Không, tốt hơn hết là nên giả sử rằng hắn thông minh một cách kinh ngạc hơn là giả sử rằng hắn là một kẻ keo kiệt.
‘Hắn biết thừa rằng mình sẽ đánh bại Grid, ngay cả nếu không chấp nhận lời đề nghị này’ Việc Tarma có thù oán với Grid là điều mà hầu hết mọi người trên thế giới này đều có thể đoán được. Agnus cũng tương tự. Tarma đoán ra điều này và gật đầu.
“Thế thì ta sẽ tìm những khách hàng khác.”
Rột rột rột.
Tarma biến mất vào trong bóng tối. Agnus nhìn chằm chằm vào nơi mà hắn ta biến mất và hỏi Veradin.
“Hắn là ai?”
“Ha ha, cậu hay quên mấy tên nhãi này nhỉ? Tôi không biết liệu có nên coi hắn là một tên nhãi hay không…”
Veradin mỉm cười một cách hài lòng. Đôi mắt hắn tràn đầy sự mong đợi.
‘Tarma đã chiến đấu vài lần với Grid. Nên là chắc hẳn phải có cơ sở để hắn tự tin tuyên bố về việc săn Grid.’
Lẽ nào Tarma sẽ đóng một vai trò lớn một cách đầy bất ngờ như vậy?
‘Thật là mong đợi Giải Đấu Quốc Tế năm nay. Khá là tiếc vì Agnus không thể tham gia được.’
Agnus đã lộ mặt trước thế giới kể từ trận đấu ở Vương Quốc Belto. Nhưng anh vẫn chưa ở một vị trí mà có thể tham gia được Giải Đấu Quốc Tế. Anh ta vẫn chưa thể kiểm soát được bản thân, thế thì trời mới đoán được anh ta sẽ làm gì trong một sự kiện có quy tắc như thế này.
Bầu trời sẽ không bao giờ sụp đổ. Hao tự tin về điều này khi theo sau Kraugel.
“Chúc mừng anh đã lên cấp 260.”
Anh ta đầy ngưỡng mộ xen lẫn một chút thất thần. Kỹ năng lên cấp một cách áp đảo của Kraugel đã nằm ngoài lẽ thường rồi. Anh ta đi săn mà không hề cho phép bất kì chuyển động hay thời gian thừa nào. Anh còn tối ưu hóa độ hiệu quả cuộc bất kì bãi săn nào và còn đè bẹp tất cả quái vật với sức mạnh của mình.
Kỹ năng lên cấp của Kraugel hoàn hảo đến mức mà không một ai có thể sánh bằng. Tốc độ lên cấp của Hao còn tăng lên gần 1,4 lần chỉ vì đứng nhìn Kraugel từ đằng sau. Tuy nhiên, Kraugel vẫn cảm thấy rằng mình còn thiếu sót.
“Trong 2 tuần qua, Grid còn lên tận 10 cấp. Tôi vẫn còn rất kém nếu so với cậu ta.”
Alexander phủ nhận điều này.
“Chả phải hắn ta lên cấp nhanh là nhờ nhiệm vụ thanh tẩy quần đảo Behen hay sao? Hắn ta có vẻ như còn tập trung săn những con boss thành danh ngay sau đó nữa.”
Đúng, tốc độ lên cấp của Grid bây giờ không thể nào lý giải được trừ khi đó là một cuộc đột kích những con boss thành danh. Hơn nữa, những con boss thành danh không phải lúc nào cũng hiện hữu. Những con boss này rất khó để tìm ra. Kraugel đánh giá rất cao Grid về mặt này.
“Thật là tuyệt khi có một môi trường có thể tập trung hoàn toàn vào những cuộc săn boss thành danh. Liệu trên thế giới này có bao nhiêu người có thể độc chiếm những bãi săn mà những con boss thành danh xuất hiện chứ?”
Tất nhiên, Kraugel cũng đã độc chiếm rất nhiều boss thành danh trước đây. Kraugel đã săn những con boss thành danh xuất hiện ở những khu vực mà những người bình thường thậm chí còn không thể tưởng tượng đến.
Vấn đề là Kraugel gặp rắc rối trong việc tìm những bãi săn mà cả boss cả creep xuất hiện cùng lúc. Nói cách khác, anh ta không thể nào chiếm được một bãi săn như thành phố ma cà rồng. Đa số những con boss thành danh Kraugel săn được đều ở những nơi trống trải không có một con creep nào.
‘Đấy chính là lý do tại sao mình không thể bắt kịp được Grid.’
Kraugel mỉm cười khi nghĩ về điều này. Cảm giác nôn nóng đã kích thích anh một cách tích cực. Anh đã luôn luôn đi tiên phong và giờ này anh đang theo sau một ai khác. Anh cảm giác nó thật là mới mẻ và thú vị. Đúng là một game thủ trời sinh.
‘Mình tính lên cấp 300 trước khi Giải Đấu Quốc Tế bắt đầu… Nhưng với cái tốc độ này thì, 2 tháng nữa sẽ chỉ được tới cấp 272 mà thôi.’
Có phải anh ta nhìn thấu biểu cảm đau buồn của Kraugel không?
Hao cẩn thận hỏi.
“Anh sẽ tham gia PVP thật à?”
Grid và Kraugel có một khoảng cách gần 80 cấp độ. Hơn nữa, Kraugel vẫn chưa đạt được cấp 300, nên là chỉ số của anh vẫn chưa được thức tỉnh bậc ba. Giờ thì chỉ số của Grid lại cao một cách áp đảo. Liệu Kraugel có nên tham gia vào PVP, nơi mà chắc kèo sẽ có rất nhiều người chơi xếp hạng đầu bao gồm cả Grid không? Đây đúng là một hình phạt to lớn. Một trận đấu không công bằng. Hao hy vọng rằng Kraugel sẽ không tham gia vào PVP năm nay. Sẽ là một cảm giác đau đớn nếu chứng kiến thần tượng của mình bị đánh bại.
Kraugel gật đầu về phía một tên Hao đang lo lắng.
“Ta sẽ tham gia.”
Alexander bị bất ngờ.
“Cái gì? Anh bị lú rồi à? Chưa kể đến Grid, không phải là anh hoàn toàn có thể thua một tên như Chris hay Damian hay sao? Có cần phải tự giảm danh tiếng của mình như thế không?”
“Tôi đồng ý với Alexander đấy. Đặc biệt, Tôi không hề muốn anh đánh nhau với Grid tí nào.”
Hao cũng tôn trọng Grid như là tôn trọng Kraugel vậy. Anh biết rằng bọn họ xem người còn lại như là địch thủ. Chiến đấu trong một tình huống bất lợi là một điều đau đớn cho cả hai. Không, bất kỳ ai trên thế giới này cũng sẽ đều cảm thấy tiếc nuối cho họ thôi.
Hao bày tỏ ý kiến của mình. “Tôi tin là trận tái đấu này chỉ nên xảy ra khi cả hai đã chuẩn bị kỹ lưỡng cho người còn lại. Ai cũng sẽ nói như thế này thôi.”
Đúng vậy, đây là một trận đối đầu thế kỉ. Bất kỳ ai trên thế giới này cũng sẽ đều mong muốn một trận đấu đáng nhớ giữa hai người. Nó không thể trở nên vô nghĩa được. Hao chắc chắn về điều này và Alexander cũng gật đầu thể hiện sự đồng ý.
Ngay lúc này.
“Các anh đều cho rằng tôi sẽ thua à?”
Mắt Kraugel trùng xuống. Đây là một ánh mắt trầm tĩnh gợi nhớ đến thời mà anh vẫn còn đang cô độc và khó để hiểu được.
“Ta quyết sẽ chiến đấu và tin chắc rằng chiến thắng sẽ thuộc về mình.”
Hao và Alexander không nên quên điều này. Kraugel là bầu trời trên cả bầu trời. Giờ thì cộng thêm cả nghề Huyền Thoại mạnh nhất Kiếm Thánh, anh ta sẽ không bị giới hạn bởi khái niệm về cấp độ.
“Ngay từ đầu, tỉ lệ thắng năm nay của ta mới là cao nhất.”
“…?”
Hao và Alexander bị lùi lại vì lời nói bất ngờ của Kraugel và cảm thấy khó hiểu. Là vì Kraugel ám chỉ rằng năm nay là năm mà anh có tỉ lệ thắng cao nhất. Kraugel nhún vai.
“Anh nói với tôi nhiều lần rồi mà? Rằng tiềm năng của Grid là cao nhất. Rằng cậu ta sẽ phát triển mạnh hơn theo thời gian. Nếu tôi mà cố gắng bắt kịp cấp độ của cậu ta, thì có lẽ sẽ không còn cơ hội để thắng nữa mất.”
“…”
Thật là buồn cười. Một vài người sẽ nghĩ như thế. Nhưng Kraugel thì thẳng thắn.
‘Cậu ta hoàn toàn khác với mình, một người chỉ có thể sử dụng kiếm thuật.’
Grid cũng có thể sử dụng kiếm thuật, thậm chí còn những vật phẩm của cậu ta và cả ma thuật. Ở thời điểm hiện tại Kraugel vẫn chưa có nghề thứ hai, anh đánh giá rằng tiềm năng của Grid nhiều hơn anh ta nhiều. Tất nhiên thì, cơ sở của tất cả sự đánh giá này là dựa vào tài năng của Grid.
‘Tinh thần kiên cường của cậu ta sẽ càng thúc đẩy sự trưởng thành của mình thêm nữa.’
Lúc bọn họ đối đầu nhau lần thứ nhất hay là lần thứ hai. Kraugel vẫn không thể quên được đôi mắt đó của Grid. Tình hình càng tồi tệ đến bao nhiêu, thì đôi mắt ấy càng bừng lên quyết tâm đến bấy nhiêu.
Thình thịch, thình thịch, thình thịch.
Cũng như khi Grid nghĩ về Kraugel, Kraugel cũng cảm thấy hưng phấn khi nghĩ về Grid.