• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(nhạc: Rikki - Suteki da ne, Final Fantasy 10)

[Xem ra ta đã quá xem thường ngươi.] Tên Demon Spellcastor đó bình luận sau khi đập cánh để thổi bay toàn bộ bột và nước thánh của tôi.[Ta Xaron, sẽ dùng toàn bộ sức mạnh của mình để tiêu diệt ngươi. Eldritch Blast (tia sáng ghê sợ)!]

ZAP

“Ouch!”

Hắn bắn tia sáng spell tấn công tôi. 4 tia sáng đó buộc tôi phải vung kunai lên đỡ, song chỉ kịp đỡ hai phát do hai cây phi tiêu lập tức nát bét! Hai tia sáng còn lại tôi miễn cưỡng xách một Skeleton lên làm khiên! Nhờ thế, tôi chị bị sượt qua chân và hông chứ không bị trúng nguyên tia! Với cái spell vô cùng đặc trưng này, tên Demon Xaron này là một Warlock! Hắn tung cánh bay lên không và bắt đầu không chiến.

“Eldritch Blast!”

Zap zap zap zap

Puff

Hắn bắn ra các tia sáng spell, tôi vội tung hỏa mù bằng bột mì thánh lần nữa. Đồng thời, tôi cũng tạo ra hai hình nhân bằng nước đá thánh!

[Trốn tránh vô ích thôi, Eldritch-]

Pow

“Guh!? AAAAAAAAH”

Trước khi hắn có thể niệm Eldritch Blast lần nữa, tôi phóng nguyên cái Kunai bánh mì thánh thẳng vào miệng Xaron! Món bánh mỳ đầy phước lành ấy khiến cho lưỡi hắn bị cháy!

[Thuật thứ 3, Kuron no jutsu (thuật phân thân)!]

Tôi vừa nói vừa tiếp tục phóng thêm bột mỳ thánh để quấy nhiễu đám Skeleton. Đám Undead xương xẩu cùng nhầm lẫn mấy bức tượng mà đập vỡ, khiến cho nước thánh văng tung tóe và thiêu cháy chúng!

RẦM

“Tch!”

Tôi né tránh trước đòn tấn công mạnh nhưng vụng về của một bộ xương Giant. Nó vung một cái chùy gỗ lớn cỡ khúc cây và làm nứt cả sàn nhà.

“GRRRR!”

Puff

Xaron gầm gừ tức giận rồi vỗ mạnh đôi cánh mà biến mất. Coi bộ hắn lại lần nữa tàng hình rồi! Với khả nắng dùng Eldritch Blast 4 tia mỗi lần niệm thì hắn cũng tối thiểu phải lv 17 Warlock. Trong khi đó, tôi chưa rõ mình đã vượt lv 10 sau trận đánh với Bael(z) hay chưa!

Vút

Phập

“GRAH!”

Ngay khi tôi phóng 4 cây Kunai bằng nước đá thánh vào một khoảng không và nghe tiếng gầm gừ. Kéo theo đó là tiếng va chạm mặt đất.

[Làm sao ngươi thấy được ta chứ!?] Xaron mất trạng thái tàng hình với hai cánh bị lủng lỗ bởi Kunai của tôi.

[Thuật thứ 4, Eagle Vison (mắt ưng)!] tôi chém gió với khả năng trực giác cực tốt của mình. [Ngươi biết sao ngươi lại thất thế trước ta không?]

[Công lý, kẻ được chọn, mạnh hơn, sức mạnh tình bạn, bất cứ cái quái gì lũ anh hùng các ngươi tự biên.] Xaron tức tối mà nói.

[Sai, ta thắng vì ta có anime và thần phía ta!] Tôi vừa nói vừa lôi cây Relic thanh kiếm ánh sáng của tôi ra!

Rầm

“Huh!?”

Một vụ nổ từ phía lối vào căn phòng nổ ra thổi bay vô số Undead. Khói bụi mịt mù tan đi, tôi thấy một mũi tên nổi gió và những cọc băng kích thước cỡ con người!

“Bọn này tới đúng lúc chứ?”

[Skoll, Iro!?]

Cô nhóc sói bước vào cùng với Iro. Hai người đã cầm sẵn Relic vuốt băng và cung gió trong tay.

[Chưa tới 5 phút nữa mà!?] tôi hoang mang trước sự trợ giúp sớm hơn dự tính.

“Bọn này không có điếc đâu mà không nghe tiếng ồn trong này.” Skoll dửng dưng nói chuyện trong khi vuốt vài đường cắt đứt đám Skeleton Undead.

“Anh không bị thương tích gì chứ, Sabata?” Iro bắn hai phát tên lủng đầu Giant Skeleton rồi hỏi tôi.

[Anh không sao… hai người thật là-]

[Sơ hở! Hurl Through Hell (ném xuống địa ngục)!]

“Huh!?”

Trước khi tôi đáp lời đầy đủ với hai cô gái thì Xaron hô lên. Giây tiếp theo, một lỗ hỗng dưới chân tôi cùng vô số cánh tay màu đen bám vào người, chúng cứ như kéo tôi xuống địa ngục trong Bayonetta!

“SABATA!”

Iro và Skoll chạy đến tính kéo tôi lại, song cũng không kịp. Cả người tôi hoàn toàn bị rơi vào một chiều không gian khác.

“…HAHAHAHAHA!” Xaron cười phá lên.[Cuối cùng, tên đột nhập cao ngạo đó cũng phải trả giá cho sự xấc xược của hắn!]

RẦM

“Huh!?”

Xaron ngỡ ngàng vào giây tiếp theo. Skoll đấm cả cặp móng Relic xuống đất, toàn bộ Undead trong căn phòng cho tới tên Demon Warlock bị bao bọc bởi băng!

“Sabata đâu?” Cô nhóc sói đi lại kẻ địch mà nhìn bằng đôi mắt khát máu đỏ rực.

[Đoán xem-]

Xoảng

“AAAAAAH!”

Tên Demon Warlock ấy chưa kịp xong lời cà khịa của mình thì hai cánh bị đóng băng của hắn bị cắt ngọt xớt. Mỗi cánh rụng xuống mỗi bên và máu hắn bắt đầu tóe ra!

“Ta hỏi lần nữa, Sabata đâu?” Skoll vẫy nhẹ hất đi máu dính trên cặp móng Relic.

[Ngươi nghĩ ta sẽ làm theo ngươi à?]

CRACK

“AAAAAAAH!”

Giây tiếp theo, tảng băng giam giữ Xaron bị đứt làm hai, giúp chia đều nửa thân trên và dưới tên Demon Warlock làm hai.

“NÓI MAU!”

Iro giương nanh gầm gừ cùng nổi gân khắp người, dấu hiệu cho thấy cô nàng báo đang Rage! Trong tay cô là Relic dạng thương gió đang chĩa vào mặt Xaron, sẵn sàng đục một lỗ trên mặt hắn!

[…Hắn đã bị đưa một chuyến xuống Abyss, địa ngục của nhân loại và là nhà của Demon bọn ta!]

“Cái gì!?”

Hai cô gái sói và báo kinh hoàng khi nghe điều đó từ Xaron.

[Cho dù hắn có trở lại thì thần trí của hắn cũng sẽ vụn vỡ thôi! Không kẻ phàm tục nào có thể nguyên vẹn sau khi trải qua mọi sự đày đọa của chốn địa ngục!] Xaron cười nhăn răng đắc ý, dù không có gì đảm bảo hắn sẽ sống sót qua lúc này.

“Không… không phải cả Sabata luôn chứ!?” Iro hoang mang tới mức làm rơi cây thương.

“Tại sao… tại sao chứ!”

Rầm

Skoll nghiến răng nghiến lợi đấm mạnh xuống đất với nắm đấm run run.

“Cả chị Irina và Han đều đã bị thế… sao cả ông cũng rơi vào tình cảnh này chứ, Sabata!” Vài giọt nước nhỏ xuống sàn băng giá.” Chẳng phải… ông mới hứa sẽ bảo vệ tôi sao!? Đồ linh hồn bội ước! Đi mà làm mồi cho Nidhogg!”

Ayayaya Yai

“Huh?”

[Tiếng nhạc gì thế!?]

Giữa không gian im ắng đó, tiếng nhạc Pillar Men cất lên từ điện thoại tôi. Hai cô gái lẫn Xaron đều nhìn quanh một cách hoang mang.

[Nếu ngươi lấp đầy đôi mắt ta bằng nỗi sợ, ta sẽ dùng ánh sáng chiếu rọi. Nếu ngươi dùng âm thanh khiếp hãi, ta sẽ bao bọc chúng trong tiếng nhạc du dương. Nếu ngươi tính nhúng ta vào hỏa ngục hoặc cực hình, ta sẽ bọc mình trong hào quang thần thánh rực rỡ!]

Tôi trồi từ từ lên cùng cây kiếm Relic sáng rực rỡ trong tay, bên cạnh là hai bản sao dạng hiệp sĩ và lính làm bằng kẹo đường. Còn bản thân tôi thì dùng khả năng đổi dạng để nhìn trông cơ bắp hơn.

“HAN!” Iro và Skoll kêu lên bởi sự bất ngờ.

[Thuật thứ 5, Hamon Breathing Style (Hơi thở sóng gợn)!] Tôi nói rồi đứng dậy trở lại vóc dáng nhẫn giã. [Để hai em phải khóc rồi, thứ lỗi.]

“May quá, anh không sao rồi.”Iro cười với đôi mắt vẫn đầy lệ.

“Khóc cái quái gì chứ! Do ông phóng chỗ này toàn là bột của ông vô mắt tui chứ bộ!” Skoll quát lên đầy tức giận.

[Ủa, không phải à? Xin lỗi.] tôi vội đính chính để không chọc thêm cô sói đang cáu.

[THẾ QUÁI NÀO MÀ NGƯƠI VẪN VÔ SỰ VẬY!?] Xaron với cơ thể chỉ còn nửa trên và cụt cánh mà gào thét vô vọng.

[Bich please, ta từng bị kéo xuống Abyss đấm boxing với Tanarukk rồi còn gì.] Tôi chống hông mà nói điều hiển nhiên.

[…Khoan, ngươi là kẻ đã hạ những sứ giả của ngài Baphomet sao!?] Hắn hoảng hồn khi nghe điều đó.

[Yes, I am!] Tôi đứng thẳng và chỉ một tay xuống đất.

[Và cũng là kẻ đã hạ nhà vô địch của Nine Hell cho đến Godddess of Time!?] Xaron đổ mồ hôi hột khi dần nhận ra gì đó.

[Bộ còn ai đẹp trai giống ta nữa à?] Tôi nói lời của Dante bằng sự tự tin khoe cá tính.

[… Nếu là thế… sao chúng ta không hợp tác với nhau chứ!?] Xaron bò tới tôi cùng nụ cười e sợ.[Chúng ta đều là kẻ thù của đám Devil và thần thánh, sao lại phải đấu đá lẫn nhau chứ ~.]

[…Well, ta thì có thể châm chước với ngươi nhưng hai cô gái thì chắc là không ~.]

“Huh?”

Phập

Ngay khi tôi dứt lời, cổ họng hắn bị xiên bởi thương, còn ngực hắn bị xé toạc bởi vuốt. Iro và Skoll rút ra cây thương và móng vuốt Relic ra, để lại một tên Demon Warlock nằm bất động trên đất.

[Và như thế, chúng ta đã clear dungeon (hoàn thành hầm ngục) một cách ngoạn mục.] tôi giơ ngón like lên.

“Anh thật sự vẫn ổn chứ, Sabata?” Iro biến đi cây thương Relic và hỏi tình hình của tôi.

“Có thương tích hay thấy gì bất ổn không, để tui chữa!” Skoll đi lại tôi, vừa kiểm tra và vừa chữa thương bằng ma thuật.

[Hơi chấn động não chút, nhưng nhìn chung vẫn khá ổn.]

Tôi trả lời tring sự thoải mái. Được bàn tay nhỏ nhắn và mềm mại của cô bé sói đang chữa thương cho sau một trận đánh khốc liệt, quả là dễ chịu biết bao. Thật sự thì tinh thần tôi đã bị vắt kiệt khi bị đưa qua cái không gian nguy hiểm đó. Thế nên, dù cơ thể tôi có thể hồi phục nhanh chóng, có thêm sự chữa thương của Skoll thì càng tốt hơn.

[Mà… hình như tấm bản đồ dẫn tới đây…] tôi nhìn bản đồ rồi nhìn vào vòng tròn ma thuật giữa căn phòng.

“Nó có thể là gì nhỉ?” Iro đi lại mà tò mò.

“Không rõ nó là gì, chỉ thấy nếu chúng ta bước vào thì được dịch chuyển đi.” Skoll nói lời do dự.

[Khi ngờ vực, hãy tin vào xí ngầu.] Tôi nói sau khi thảy một cục xí ngầu bằng kẹo 20 mặt lăn ở số 20 trên đất rồi bước vào vòng tròn mà biến mất

“…Thôi thì tin theo lời người mới chui ra từ nơi giống Helheim vậy.” cô nhóc sói thở dài đành nghe theo mà bước vào vòng tròn.

“Điều gì đang đợi phía sau nơi này đây…”

Iro hồi hộp rồi cũng theo bọn tôi tiến vào nơi mà vòng tròn dẫn đến. Giây tiếp theo, bọn tôi nhận ra mình đang ở một nơi như bên ngoài trời đầy cây hoa anh đào, khiến tôi liên tưởng nhẹ Japan (nhật bản). Sao lại có cái nơi lạ thế này kết nối cái hang chết chóc kia vậy?

“Ah… lâu rồi mới có khách không phải Fiend tới đây đấy ~.”

“Huh!?”

“Ai đấy?”

Đột ngột một giọng nữ cất lên khiến Skoll cảnh giác. Khi cả 3 bọn tôi hướng ánh nhìn về nơi giọng nói đó thì thấy một cô gái trẻ chừng 20. Mái tóc trắng dài, vận trên mình đồng phục miko (nữ đền) áo trắng váy đỏ. Cô ấy nở một nụ cười tinh nghịch, và điểm khác biệt nữa là trên đầu cô ấy có đôi tai thú!

“Hmhm, Iro nhỏ bé ngày nào giờ lớn bổng rồi ~.”

“Eh?”

Cô gái đó đi lại xoa đầu và vuốt nhẹ mái tóc Iro một cách ân cần và âu yếm vô cùng. Cả cô nàng báo thay vì cảnh giác thì lại không mấy phản ứng tiêu cực gì.

“…Cô ta có mùi khá giống Iro!” Skoll nhận ra điều gì đó.

[Hai người họ khi đứng cạnh nhau… cứ như chị em vậy…] Tôi quan sát sự tương đồng của hai người họ giây lát rồi đưa ra kết luận.[ Lẽ nào cô ấy là chị gái của Iro!?]

“Nghe có vẻ hợp lý… nếu không phải Doppelganger (song trùng).” Cô nhóc sói bình luận thứ hợp lý nhất.

“Heheh, trông bọn tôi giống chị em lắm à?” Cô gái đó ôm nhẹ một Iro đang bối rối rồi quay sang bọn tôi mà cười tinh nghịch.

[… Vậy là không phải?] Tôi bắt đầu khó nghĩ ra câu trả lời.

“Vậy cô là ai?” Iro quay sang nhìn đối phương trong sự bối rối.

“Đoán- xem ~.”

Cô gái bí ẩn đó nói giọng đùa giỡn vô cùng nhẹ nhàng. Lúc này, tôi chỉ có thể nghĩ đến 7749 kiến thức trong anime và manga. Từ việc cô ta có sự tương đồng không nhỏ với thiếu nữ báo Barbarian ra, lại còn biết ngay tên trong lần gặp mặt đầu. Bởi lẽ, người thân thiết là sinh vật hình người đầu tiên mà Iro biết thì là Han, chứ không phải cô gái này… lẽ nào!

[Cô là Iro ở một thế giới song song khác!] tôi chỉ tay như Pheonix Wright mà phán chắc như đinh đóng cột.

“…Câu trả lời thú vị đấy.” Cô gái đó hơi người đầt mà tựa và đầu Iro.”Tiếc là câu trả lời trước gần đúng hơn cái này ~.”

[…Không phải luôn á!?] tôi bắt đầu nghĩ ra câu trả lời nào đó khác hơn.[…Cô là người yêu đã đính ước của Iro!]

“…Hả? Ông ngáo luôn rồi à???” Skoll nhìn tôi cùng ánh nhìn quan ngại sâu sắc.

“Heheh, Iro có người bạn đồng hành thú vị thật đấy ~.” Cô ấy cười khúc khích trước câu trả lời trật lất của tôi.“ Tôi là Haruka của tộc Inari, một người báo đã tu hành được 200 năm, là một Druid theo nơi này nhìn nhận, và cũng là mẹ đẻ của bé mèo đáng yêu này ~.”

“Mẹ sao!?” Iro dựng hai tai và căng mắt lên.

“Ra là thế...” Skoll lẩm bẩm trông không quá ngạc nhiên.

“…Eh?” Tôi mất vài giây để tiếp nhận kiến thức kỳ lạ này.[Quý cô đây nhìn quá trẻ để trông giống thế…]

“Heheh, cảm ơn lơi khen ~.” Haruka đặt tay lên má và cười nhẹ.

“…Người thật sự là mẹ tôi sao.” Iro quay lại rồi nắm chặt hai cánh tay của Haruka mà nhìn bằng đôi mắt long lanh.

“Phải…” cùng mới nụ cười có chút đượm buồn, người phụ nữ báo Druid ấy ôm lấy Iro vào lòng.”Xin lỗi vì đã để con phải một mình suốt thời gian qua…”

“…Mẹ!”

Iro ôm lấy người thân đã xa cách mình suốt thời gian qua và khóc như một đứa trẻ. Xem ra, đây thật sự là món quà mà Cosmo muốn dành cho Iro. Một món quà mà bọn tôi không ngờ đến, nhưng là thứ mà cô gái báo ấy cần.

“…Nhìn cảnh này cảm giác hoài niệm thật.” Skoll nói với đôi tai sói hơi cụp xuống.

[Nếu cô đơn thì có anh đây ~.] tôi ôm cô nhóc sói một cách thân tình.

“Ông có phải bố với mẹ tui đâu.” Skoll phản bác.

[Daddy Sabata đây, cưng ~.]

“Ông nhỏ hơn tui nhiều lắm đấy có biết không!”

Skoll lập tức cằn nhằn lời nói đùa của tôi. Sau một lúc, Haruka và Iro đã bình tâm lại mà đi lại phía bọn tôi.

“Cảm ơn cả hai đã chăm sóc cho Iro nhà tôi.” Haruka cúi đầu đầy kính cẩn.”Và cảm ơn đã giải thoát tôi khỏi xiềng xích của Xaron.”

“Bọn tôi cũng chỉ mới gặp vài ngày nay thôi.” Skoll trả lời thẳng thắn.

[Đó là vinh dự của tôi khi được làm bạn và đồng đội đáng tin cậy với Iro mạnh mẽ và dễ thương ngây ngất lòng người ~.] tôi dùng tế bào não của mình mà đáp.

“Mọi người không phiền ở lại đây dùng chút bánh trà chứ để cảm ơn chứ? Tiện thể cùng nhau hàn huyên chút đỉnh?” Haruka ngỏ với bọn tôi.

“Có chỗ nghỉ ngơi qua đêm càng tốt, đi cả một chuyến đi dài rồi đánh lộn rồi mà được chỗ ăn ngủ nghỉ thì tuyệt vời.” Skoll thản nhiên đáp.

[Rất vui lòng, cả Iro và tôi cũng có những điều muốn tâm sự với quý cô đây ~.] tôi trả lời với điều logic và hợp lý nhất.

“Vậy, mời mọi người theo tôi.”

Haruka nói rồi bước đi dẫn đường. Đi theo người phụ nữ Miko đó, bọn tôi đến một căn nhà gỗ có thiết kế như Japan thời xưa. Đi vào trong, bọn tôi ngồi xuống thảm chiếu và được mời trà nóng cùng các thứ đồ ăn ngọt của Japan mà cô ấy gọi là Wagashi đặt trên cái bàn thấp.

“Trà và món ăn hợp khẩu vị mọi người chứ?” Haruka hỏi ý kiến bọn tôi.

“Ngon lắm… nhưng thứ nước này thì đắng nghét!” Iro bình luận như một đứa trẻ.

“Đồ ngọt mềm và dẻo, không quá ngọt gắt. Trà rất thơm và đầy hương vị.” Skoll nhận xét kỹ lưỡng hơn.

[Ngon lắm, rất hợp với trà.] tôi trả lời giản đơn.

“Thật tốt quá ~.” Cô che miệng cười đầy an tâm.

[À phải rồi, tôi có chút quà mọn này.]

Chợt nhớ ra phép lịch sự nhỏ. Tôi biến ra hộp sushi gồm nhiều thứ cá sống khác nhau, kèm với nước tương và wasabi.

[Xin cứ tự nhiên dùng khi đồ ăn vẫn còn tươi.] tôi đưa hộp sushi cho Haruka.

“Ah, cảm ơn cậu nhiều. Vậy tôi xin phép.” Cô gái Druid đó nhận lấy và bắt đầu thưởng thức.”Mmmm… đã rất lâu rồi mới được cảm nhận được vị cá tươi thế này, thật ngại quá ~.”

Nhìn cô ấy thưởng thức trông hồn nhiên như một thiếu nữ vậy. Tôi đoán việc làm Druid thì tuổi thọ kéo dài còn hơn cả Elf không phải điều quá kỳ lạ. Khi con người làm Druid cũng có thể sống tới 1 thiên niên kỷ, hơn cả Elf tới 2 thế kỷ. Và Druid thì chủ yếu dùng spell thao túng môi trường tự nhiên chứ không tạo ra sinh vật gì nên khả năng cao là ở đây không có món thịt gì. Vì lẽ đó, Sushi là lựa chọn chuẩn nhất, đúng nơi, đúng người, đúng lúc.

“Mà Iro hiện tại được mấy tuổi rồi vậy?” Haruka hỏi trong khi gấp đũa sushi cho.

“À… con hiện tại được 18, và con đang là một Barbarian.” Iro nhận miếng sushi rồi chấm nước tương mà ăn, song lại tránh phần wasabi.

“Eh, vậy là mẹ kẹt ở đây tới 18 năm rồi sao???” Haruka dựng đôi tai và đuôi báo mà tròn mắt.

[Có vẻ cũng lâu phết… tiện thể thì tôi là Sabata, 24 tuổi. Còn đây là Skoll, cô bé sói đã sinh thời trước cả khi Ragnarok diễn ra rất lâu ~.] Tôi tiện giới thiệu bản thân và cô nhóc sói.

“Mà, chỉ có mình cô ở đây thôi à?” Skoll hỏi.

“À, vâng, chỉ mình tôi ở đây.” Haruka gật đầu.

“…Vậy còn cha?”

Iro tò mò điều mà tôi cũng thắc mắc không kém. Mẹ của cô nàng báo đã ở đây thì người cha đang ở nơi đâu?

“…Cha con là Drakon, một chiến binh Dragonborn đầy danh dự của bộ lạc Charir.”

Haruka bắt đầu kể sự việc, cô ấy dùng spell Control Flame (điều khiển lửa) khiến ngọn lửa bừng lên từ phía bếp lửa. Ngọn lửa lúc này mang hình dang thoáng qua của một Dragonborn, và rồi là chính khuôn mặt Haruka.

”Trong hành trình du hí thiên hạ để mở mang chính mình và giúp đỡ tự nhiên, mẹ đã gặp ông ấy và đồng hành cùng trong 2 năm.”

Haruka nói với nụ cười nhẹ có chút hoài niệm, cũng như thoáng qua sự ưu uất khi nhìn những hình ảnh diễn biến trên ngọn lửa. Vậy ra cha của Iro thuộc làng Kobold thuộc hạ của tôi.

“Khi con được chào đời, ông ấy đã đặt tên con theo ngôn ngữ của mình. Với hy vọng rằng con dù không trở thành rồng thật sự như ông ấy, hay trở thành một Spellcaster như mẹ, thì con vẫn mạnh mẽ không thua gì một người hùng.”

Thiếu nữ Druid ấy nhìn Iro một cách trìu mến.

“Sau khi hạ sinh con được một thời gian, mẹ đã được tiếng gọi của khu rừng đến nơi này. Xúi quẩy thay, mẹ đã bị rơi vào bẫy, trở thành vật tế của Xaron. Hắn giam giữ mẹ để Baphomet bòn rút sức mạnh và linh hồn, đổi lại giúp tên Warlock ấy được thành một Demon hoàn thiện cùng sức mạnh vượt trội.”

Haruka kể đến phần xem ra chính là bi kịch dẫn tới sự việc hiện tại.

“Drakon đã cùng những đồng minh đáng tin cậy của mình đến với hy vọng giải cứu được mẹ. Song, ông ấy cùng những chiến binh Dragonborn quả cảm đã hy sinh, và linh hồn của họ đã bị kéo đến Abyss.” Haruka cúi nhẹ đầu với sự nuối tiếc.” Xin lỗi, chỉ vì sự vô năng của ta và sự yểu mệnh của Drakon mà con phải cô đơn suốt thời gian qua.”

“Không phải thế đâu!”

Rầm

Iro nhảy qua cả cái bàn và tới vùi đầu vào lòng Haruka.

“Con đã luôn nghĩ rằng đã bị bỏ rơi, hay thậm chí không hề có cả cha mẹ nữa.... Nhưng giờ thì con biết, con có cả cha và mẹ, và hai người chưa bao giờ bỏ rơi con.” thiếu nữ báo Barbarian ôm lấy mẹ mình cùng cảm xúc vỡ òa.

“Iro…” Haruka bần thần giây lát mà xoa đầu cô con gái.

“Tuy thời gian lớn lên vô cùng khó khăn, nhưng giờ con đã có những người bạn, một gia đình rất chào đón con.” Iro cà đầu vào lòng Haruka cùng nước mắt đầy hạnh phúc.”Giờ con biết vẫn còn mẹ, đó là niềm hạnh phúc lớn lao với con!”

“Iro…”

Haruka ôm lấy đầu Iro, và rồi cũng vỡ òa. Sau một thời gian đầy khó khăn, hai mẹ con họ cuối cùng cũng được đoàn tụ.

“Cảm ơn vì đã xem con bé là gia đình, Sir Sabata. Tuy Iro có lẽ còn vụng về, nhưng con bé là một cô vợ tận tụy và đáng tin cậy cậu.” Haruka đã nguôi ngoai và nhìn tôi cùng lời cảm ơn từ tận đáy lòng.

[Không có gì…có điều tôi với Iro vẫn chỉ là bạn cùng nhà thôi…]

“…Eh?”

Tôi nói sự thật mất lòng khiến Haruka cũng tròn mắt và hơi nghiêng đầu. Bởi lẽ tôi mới chỉ tách khỏi Han mới vài ngày ngắn ngủi. Trái với người muốn cống hiến hết mình vị cô gái duy nhất như Han, tôi thì luôn chào đón bất cứ cô gái nào. Tất nhiên mới vài ngày là quá ngắn để tôi có thể khiến Iro vừa quen vừa lạ để nhìn tôi theo cách lãng mạn được. Trái với người cộng sự, thanh niên đó là người mà Iro rất quý vô cùng, dẫu rằng thanh niên chỉ xem quý cô báo Barbarian này như em gái hoặc bé mèo thôi…

“Thật tình, sao cậu không nói sớm chứ.”

“Huh???”

Haruka nói rồi đột ngột kéo Iro đứng dậy khiến cô nàng báo Barbarian bối rối.

[Well… do chưa kịp nói một cách đầy đủ.] tôi gãi má mà nói với chút xấu hổ và đắng lòng.

“Ổng mới tách cơ thể ra khỏi bạn trai của chị gái tôi mới có ít ngày thôi, nên chẳng khác được.” Skoll nói sự thật như sát muối vào vết thương của tôi.

“Không sao hết, cậu xem Iro là một thiếu nữ mà, phải không?” Haruka nói với khuôn mặt đầy phấn khích.

[Là một người tôi sẽ không thể thiếu trong dàn harem của mình, thưa mẹ vợ!] tôi nói bằng cả sự tự tin không chút hổ thẹn.

“Eh, anh thật sự xem tôi như một người phụ nữ sao?” Iro cũng ngạc nhiên bởi lời thẳng thắn của tôi.

[Tất nhiên, bởi tôi đã kết em kể từ lần đầu, lúc em định lấy mạng tôi luôn mà ~.] tôi mỉm cười tiếp tục nói.

“Ông có khẩu vị hay thật...” Skoll vẫn cà khịa tôi.

[Đẹp đẽ và dễ thương, mạnh mẽ những cũng hiền lành và tận tụy như Iro, sao lại không ~.] tôi nói ra những điểm tuyệt vời của Iro.

“Sabata…”

Gương mặt Iro có chút ửng đỏ. Tôi có thể thấy rõ sự vui mừng, hồi hộp, cũng như chút ngượng ngùng trên khuôn mặt của cô ấy.

“Tốt, vậy để mẹ đây giúp cả hai ~.”

“Eh?”

Và rồi Haruka đột nhiên đẩy bọn tôi đến một suối nước nóng cách đó không quá xa. Cô gái Druid đó nhanh chóng lột bỏ y phục bọn tôi rồi giúp tắm rửa kỹ lưỡng! Tôi thì còn được tặng kèm một pha kỳ lưng và tay bởi một Haruka chỉ quấn một cái khăn tắm rất quyến rũ!

[…Cô ấy chú đáo quả nhể?]

“Tui đoán vậy…”

Tôi quay sang nói vẩn vơ với Skoll đã ngâm trong suối nước nóng. Tình cảnh được tắm cùng chỗ với các thiếu nữ tai thú dễ thương trong tình trạng thiếu vải thế này khá là kích thích. Theo lẽ thường , tôi sẽ 200% chào đón và hóng cái khoảng khắc nóng bỏng này. Thế nhưng cùng lúc đó, không hiểu sao tôi lại thấy căng thẳng và lo ngại khó hiểu. Theo logic thì thường đây sẽ là diễn biến tới tình cảnh +18, còn trong anime với game thì vụ này thường vụ này sẽ ra diễn biến hài hước nào đó.

“Trông ông cứng ngắc và im lặng thế?” Skoll cũng nhìn ra sự căng thẳng của tôi, dù rằng tôi vẫn đang trùm cái mặt đen thui.

[Anh đang không chắc vụ này sẽ đi tới đâu…] tôi bày tỏ sự quan ngại của mình.

“Đánh lộn với Fiend thì ông tấu hài như trò hề, còn vụ thư giãn thế này mà ông lại căng thẳng á?” cô nàng sói cũng thấy sự mâu thuẫn của tôi.

[…Thì em cũng biết anh đâu phải chuyên gia mấy phi vụ này…]

Tôi nói sự thật đắng lòng. Skoll cũng lẳng lặng lờ đi, để lại tôi và Iro lúng túng chẳng biết nói gì khá hơn.

“Có ai muốn dùng chút sake không?” Haruka đem ra bình rượu và cốc.

“Rượu đắng lắm...” Iro nói lời chê.

[Xin lỗi, con không uống đồ cồn.] tôi đáp với kinh nghiệm của một gia đình truyền thống nhậu nước có ga.

“Vậy tôi xin phép ~.”

Trái với hai người bọn tôi, Skoll thì vô cùng hào hứng với thứ rượu Sake. Một lúc sau ngâm mình trong suối nước nóng, bọn tôi được dẫn trở về căn nhà cùng bộ yukata trên người. Thật sự thì nhìn hai cô gái trong bộ yukata trông rất mới lạ và hợp mắt. Đặc biệt là khi hai thiếu nữ người thú luôn quen mặc đồ kiểu bán khỏa thân suốt!

“Phòng của mọi người đây ~.”

Haruka dẫn 3 người bọn tôi đến căn phòng với 3 tấm nệm futon được trải trên chiếu, đầy đủ mền gối.

“Mọi người cứ tự nhiên nhé ~.” Haruka nói rồi nhẹ nhàng khép cửa.

[Ngủ ngon, Iro, Skoll ~.]

“Anh cũng vậy ~.”

“Zzz.”

Ba người bọn tôi chui vô nệm và đắp chăn cái rụp. Tôi nói lời chúc ngủ ngon, Iro đáp lời rồi hít thở nhẹ nhàng, còn Skoll thì ngấm hơi men nên nhanh chóng ngủ ngon.

Rầm

“SAO LẠI NGỦ CHỨ!?”

“Huh!?”

Haruka đột ngột mở của phòng cái rụp và nói lớn. Hai người bọn tôi giật mình bật dậy không hiểu gì cả.

“Cả hai đứa sao lại thờ ơ với ngây ngô thế trong đêm tân hôn chứ!?”

“Đêm tân hôn?”

“…Thật á!?”

Trước nhận xét của Haruka, Iro thì vẫn không hiểu gì, còn tôi đang sốc rằng thật sự đang có diễn biến +18 hay sao!?

“Thật tình, xem ra cần một cú hích nhẹ ~.”

Xoạt.

“…!?”

Một cách đột ngột Haruka giật thắt lưng yukata của bọn tôi, khiến cho bộ đồ tuộc ra! Cô ấy cũng cởi bỏ thắt lưng bản thân rồi dùng tay chạm khắp người Iro!

“Ah…”

Iro cất lên tiếng rên rĩ khi bị chạm khắp những nơi nhạy cảm trên người. Âm thanh ngọt liệm ấy khiến tôi bắt đầu tự hỏi diễn biến khả năng vốn xảy ra thấp kinh dị này. Đây là thật, hay là tôi bắt đầu mơ mấy khung cảnh dam dang trong lúc ngủ rồi!?

“Coi nào chàng trai, tất cả đã sẵn sàng rồi đấy ~.”

Haruka xuất hiện phía sau lưng tôi và thì thầm bằng giọng nói đầy cám dỗ vào tai. Cả đôi tay của cô ấy cùng vuốt ve khắp người khiến công tắc của tôi như cũng được bật lên! Tôi có thể nhận rõ ý định, lời nói của Haruka hoàn toàn là thật lòng, không có ý đồ xấu xa nào trong lời nói và hạnh động của cô ấy.

“Sabata…”

“…Anh đến đây.”

Khuôn mặt đỏ ửng, biểu cảm có chút khép nép và nhút nhát của Iro trong tình trạng khêu gợi vô cùng. Trước cảnh tượng ấy, tôi tiến đến ôm chầm lấy cô ấy, và một cách nào đó thì Haruka cũng tham gia khoảng khắc nóng bỏng ấy…

“ …Tôi sẽ sang phòng khác...” Skoll ôm lấy gối và nệm rời phòng.

“Sao lại vội vã thế? Hãy cùng tham gia nào ~.”

Xoạt

“Eek!”

Haruka nhanh tay rút thắt lưng của Skoll đi, khiến bộ yukata của cô nàng sói cũng bị bung ra!

“Khoan-khoan đã!” Skoll bối rối khi bị Haruka ôm lấy từ phía sau. “Tôi không nhìn ổng theo cách đó!”

“Ara, đã ai nhắc gì tới Sabata đâu ~.”

Haruka cũng dùng đôi tay đầy kinh nghiệm của cô ấy mà vuốt nhẹ các ngõ ngách trên người Skoll. Cô cùng liếm nhẹ cổ và đôi tai sói của thiếu nữ đang ngượng ngùng đó!

“Ah… đừng mà…” Skoll miễn cưỡng chống cự, song cơ thể và hơi thở của cô ấy thì đang làm điều ngược lại.

“Nó không thuyết phục tẹo nào từ ai đó nhỏ lệ khi chàng trai may mắn kia mới chỉ bị mất tích có giây lát ~.”

“Tôi không có khóc!”

Cô gái Druid đó thì thầm lời chọc ghẹo và khiêu khích. Bất chấp Skoll chối bỏ đến, đôi tay của Haruka đang khiến cơ thể Skoll nói điều ngược lại. Xem ra đồ cồn góp phần không nhỏ khiến thiếu nữ sói trở nên nhu mì thế này.

[Xin lỗi vì để em phải lo lắng, Skoll, giờ anh sẽ bù đấp ngay! Cơ thể anh đã sẵn sàng (my body is ready)! Anh là nòng cốt của kiếm (I am the bone of my sword)!] Tôi ẵm Iro và tiến đến.

“Không! Đ-đừng đến đây!”

Với sự chống cự yếu đuối của Skoll, bốn người bọn tôi đã trải qua một đêm hoan lạc. Cơ thể quấn lấy nhau, khắp căn phòng đầy âm thanh của hơi thở hổn hển, tiếng rên rỉ gợi tình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK