Sáng sớm đồng nghiệp chào hỏi nhau, nhã rảnh về khách hàng ở khu lầu nào đó, Chu Lam cởi áo khoác dày ra, cong khoé môi chào hỏi mọi người, thời tiết lạnh, lại thường xuyên chạy ngoài đường, làn da của Chu Lam tuy trắng nhưng rất khô ráp, thắng được ở tuổi trẻ, tâm tính không hay suy nghĩ nên cũng có thể xem như thanh tú ưu nhìn.
Đến giờ, quản lý cửa hàng bắt đầu giao đơn cho từng người, Chu Lam một tay lướt điện thoại xem địa chỉ khách hàng, một tay ôm mũ bảo hiểm Pikachu màu vàng choé đi tới chỗ đậu xe, xác định được con đường ngắn nhất tới nơi, Chu Lam nhét điện thoại vào túi, đội nón bảo hiểm lên, nổ máy chạy một cách điêu luyện nhanh chóng.
"Chung cư lầu năm số phòng 503." Chu Lam quen thuộc chào bảo vệ, sau đó mở thùng đựng đồ ra, cầm bọc hàng đã đánh số, bước nhanh vào.
Xin lỗi thang máy bảo trì. Mong quý khách sử dụng cầu thang bộ.
Hít một hơi thật sâu, Chu Lam cắn răng chạy quẹo qua cầu thang bộ, tiếng chuông điện thoại vang lên, Chu Lam thả chậm tốc độ đưa tay bắt máy, giọng nói mềm nhẹ.
Là khách hàng phòng 503, cô gái hỏi Chu Lam đã tới chưa, cô biết thang máy đang bảo trì nên tỏ ý có thể đi xuống nhận hàng.
Chu Lam nghe xong lập tức thả ngàn tim cho nữ khách hàng dễ thương này, cũng cảm thấy chân không mỏi eo không cong như vậy nữa, giọng nói mềm nhẹ xen lẫn ý cười đáp lại.
"Cám ơn cô. Tôi sẽ đánh giá năm sao cho cô." Nữ khách hàng nhận hàng xong, lập tức cầm điện thoại lướt lướt, vẻ mặt hài lòng nhìn Chu Lam.
Lại thêm một đánh giá năm sao trong buổi sáng tốt lành, Chu Lam bước chân nhẹ nhàng nhún nhún bước xuống lầu, tay cầm điện thoại check địa chỉ của khách hàng tiếp theo. Chạy lòng vòng, Chu Lam liên tiếp phải dừng lại để xem bản đồ chỉ dẫn, khu vực này khá xa nội thành, bình thường sẽ không có người lại đặt hàng xa như vậy, bởi sẽ mất thêm phí ship. Thật sự tìm không ra chỗ khách hàng, Chu Lam đành phải đánh số điện thoại khách hàng hỏi thêm chi tiết.
Tiếp điện thoại là một giọng nam, khàn khàn, có chút khó nghe rõ, Chu Lam tập trung tinh thần chú ý, nhưng cũng phải mất hơn hai mươi phút mới tìm đến nơi. Do phải gọi xác nhận con đường liên tục, nên khi Chu Lam vừa gõ cửa thì khách hàng đã mở cửa, một tay giao tiền, một tay cầm hàng. Nhanh như chớp đóng cửa lại.
Câu chúc quý khách bị kẹt một nửa trong cổ họng. Chu Lam chớp chớp mắt, xoay người vừa sờ mũi vừa lướt địa chỉ đơn hàng tiếp theo.
"Đùng!"
"Bịch!"
Cơn đau đớn chợt lóe, tiếp theo là một màu đen tối, trước khi ý thức thật sự chìm sâu, Chu Lam theo phản xạ nắm chặt điện thoại trong tay, ánh sáng điện thoại từ từ tối dần, đồng tử của Chu Lam cũng từ từ tan rã rồi đen tối theo màn hình điện thoại.
- -- ----
Cùng lúc đó ở một không gian xa xưa ngàn năm về trước.
"Đánh! Đánh chết thứ hỗn trướng này cho ta!!"
Một nữ nhân tuổi đã tứ tuần ăn mặc trang phục chéo vạt, khoác áo khoác lông thú sắc mặt giận dữ ra lệnh cho nữ gia đinh đánh đập một nữ tử. Nữ tử trẻ tuổi cao to từ lúc ngang ngược uy hiếp bị đánh đến mức khóc lóc cầu xin. Nhưng hành vi trước đó của nữ tử đã gây thù hằn cho Trương viên ngoại, bà làm sao cũng không thể nguôi giận, tiếng côn gỗ va mạnh vào da thịt liên tục vang lên. Đến khi nữ tử trẻ tuổi nằm im re trên đất, cả người rướm máu, quản gia nhịn không được tiến lên thủ thỉ, Trương viên ngoại mới tỉnh táo lại, mày nhíu chặt nhìn nữ lưu manh, sau đó ra hiệu gia đinh đi lại kiểm tra. Gia đình bị điểm danh có chút hụt hơi, nhưng vẫn khom người đưa tay. Nữ tử trẻ tuổi bất ngờ mở to mắt, hù gia đinh ngã ngửa người ngồi bệt xuống đất.