Với những ai không biết thì, BIA theo Wikipedia là : “Bianca Landrau, better known by her stage names BIA and Perico Princess, is an American rapper, singer, songwriter and model who debuted on the Oxygen reality television show Sisterhood of Hip Hop. Wikipedia”
Dịch là : “Bianca Landrau, được biết đến nhiều hơn bởi cái nghệ danh là BIA và Perico Princess, là một rapper, ca sĩ, nhạc sĩ và người mẫu người Mỹ, đã xuất hiện trên chương trình truyền hình thực tế Oxygen của Sisterhood of Hip Hop ”
Tất nhiên là nó không quan trọng cho đến khi ai đó cảm giác có gì đó sai sai. “Một loại đồ uống chứa cồn được sản xuất bằng quá trình lên men đường lơ lửng trong môi trường lỏng và nó không được chưng cất sau khi lên men”. Nhìn chung thì Bia không thể Rap hay Hát như BIA được.
Mình có lẽ không thích hoặc không ghét. Đơn giản mình không cảm giác vị có vẻ của nó hợp với. Tất nhiên điều đó không thành vấn đề cho đến khi mình được thúc uống bằng nhiều lý do.
Từ sau khi tốt nghiệp, đã 2 năm ra trường thì chỉ vài lần chắc chưa qua 10 ngón tay có dịp uống bia. Trong phòng trọ có liên hoan thì cũng lén mua bia về. Những khi ấy mình cũng nhấp vài ngụp cho vui với đám bạn. Thật ra mình không nghĩ là bia hoàn toàn vô duyên với mình, vị nó nếu nếm nhấp nháp thì có vẽ khá hay và cảm giác lâng lâng cũng khá thú vị. Cho đến khi sự đợi viết luật.
“Uống bia là phải…..”
“Không uống là không nể….”
“Thằng đàn bà…”
“Ra ngoài giao lưu là phải biết uống bia…”
“Giờ mày uống bia hay nươc ngọt…”
Có lẽ bia sẽ tốt cho một thời điểm và không quan trọng cách uống trong một vài trạng thái cảm xúc. Đối với một thằng đã buồn nhiều rồi, để không yên, uống bia vào đã không say được lại thêm cơn nhức đầu pha lẫn. Đúng là vừa đau vừa buồn…vừa đau…vừa buồn.
Dù sao thì đa phần người đều không cố ép uống, chỉ là cách họ đánh giá về tầm quan trọng của việc uống bia đối với tình cảm anh em nó không ăn nhập theo bất cứ thứ lập luận logic nào.
Ngay tại những nơi là thiên đường của bia bọt như Đức, văn hóa uống bia của người ta cũng không kiểu quan trọng thể tích hơn thực chất vị giác cảm nhận được như VN.
Bạn bè mình có một người tên Như, ngày trước có đi họp lớp một lần, thấy Như uống 7 lon bia, người xìu xìu mặt đỏ tái. Không biết lúc ấy bạn bè có nên khen Như “Uống Bia Giỏi?”
Mình hay từ chối mời uống cạn. Mà trước giờ cũng chưa uống quá 2 lon bao giờ. Không phải tự giễu chứ quả thật gần 20 tuổi rồi mà chưa say lần nào. Đúng là có hơi sống thất bại quá.
Lần đầu tiên uống bia là năm lớp 6. Lén lấy 1 lon bia hôm đám giổ rồi uống một ngụm, chẳng thấy gì, như uống nước lọc mà hơi hơi lợ. Sau đó uống đến gần nữa lon rồi bị mẹ thấy, tịch thu sau la cho một trận. Mặt đỏ rát. Mà nói chung chẳng nhức đầu như bây giờ.
Lần uống nhiều nhất có lẽ là hôm họp lớp với Aut và bạn Như “Uống Bia Giỏi”, lần đó uống đúng hết 2 lon, sau đó mặt mũi hơi nghệch nghệch, không kiềm chế được cảm xúc lâng lâng. Thử đứng dậy đi vệ sinh thì tự nhiên đầu chuyển nhức tệ hại hơn. Người không giử được thăng bằng như bình thường. Nhưng mà đầu óc vẫn tình táo nên cũng cố lê đi rữa mặt được, tránh ra sau nhà cố ói mà không được, đành đi ngủ luôn vì người nóng ran, thở dóc và não như di chuyển được, cứ va vào sọ muốn điên người.
Đành là không có duyên với chất có cồn từ lúa mạch. Mình cũng không cảm giác bất hạnh lắm. Thấy nó cũng bình thường như một thứ nước uống thôi, uống được thì được, không được thì cũng không thêm cái phiền. Nhưng mà sự đời nó “mình thấy” rất khác với “người ta thấy”. haizz
Vậy là mình, một tên “Không biết uống bia” đã đành thôi, từ bỏ danh vọng bia bọt được người đời nhồi nhét tư duy “uống nhiều mới đỉnh” vào.
Người ta không thể “biết” uống tất cả mọi thứ trên đời, cũng như không ai cần phải giữ tất cả những người đã gặp qua là bạn. Dù sao thì, không biết uống bia, đối với nhiều người có lẽ điều đó cũng là một loại khuyết điểm. Ngoài sự xấu trai và xấu tính đứng trên đầu…