Ngày hôm đó.
Khuy về, giao thừa 11h45. Buổi đi chơi với đám bạn cũ. Thấy mọi chuyện nên ngừng lại, như là định sẳn, thời điểm, khoảnh khắc, tất cả chỉ chờ người đến mang đi.
Không cảm giác mong hòa hợp với bạn như trước, thành người ta cũng được, không nhất định. Hoặc lưu luyến. chuyện người bạn học trò quá khứ, thôi ánh mắt, chuyện nếu lỡ gặp nhau. Thứ khác, không bâng khuâng, một phần ngàn giây ngày nhanh hơn thoáng chốc.
Người có lẽ rất khác, nên lời nói và suy nghĩ của người đông không hiểu được.
Không muốn uống bia, không thích nhậu, những thước đo giá trị đẳng cấp người ta.
Không thích kara, không vui đến chờ, hoặc suy nghĩ.
Thích đi xa. Xa hơn tất cả những ước mơ người ta ước để hối hận.
Hôm nay đông không đến, hạt mưa rơi hứa sẽ cuối cùng.
Tháng 4 mưa.
Anh vẫn thương em.