• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trời đang mưa to,một cô gái bị 1đám người truy sát chạy đến bên vách núi..Cô đứng bên bờ vách núi nhìn đám người cười thê lương..cô không ngờ hảo tỷ muội của cô lại bán đứng cô,cùng người cô yêu bài mưu kế hãm hại cô..

– Hạ Ninh quay về đi..Thái tử sẽ tha cho cô con đường sống.-cô gái dẫn đầu đám người lên tiếng.

-Lam Kiều uổng công ta tin tưởng cô,cô lại đối với ta như vậy..

-Hạ Ninh cô sai rồi..ta đang giúp cô đó chứ. quay về cô sẽ trở thành thần y của phủ Thái tử..

-Haha thần y sao, chứ không phải trở thành con rối cho các người hút máu sao.-Hạ Ninh cười to.

-Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt..đừng nói nhiều với ả..Lam tỷ mau bắt ả về cho Thái tử.- một tên áo đen mất kiên nhẫn lên tiếng.

-Hạ Ninh cô là đại phu,còn được mệnh danh là thần y thì lấy chút máu của cô bào chế thuốc cứu người là chuyện một đại phu như cô nên làm không phải sao.-Lam Kiều giả vờ khuyên nhủ.

-Lam Kiều..cô yên tâm ta có chết cũng không để mấy người được toại nguyện..

Nói xong cô lấy 1 viên thuốc cho vào miệng rồi quay lưng tung mình nhảy xuống vách núi

Cô nghĩ..đời này Hạ Ninh cô cứu không biết bao nhiêu mạng người, chỉ vì máu của cô có thể luyện thuốc cải tử hoàn sinh mà cô phải chết trong tay những người cô tin tưởng nhất..Nếu có kiếp sau cô không hy vọng mình có máu đặc biệt gì, cũng không hy vọng mình là thần y.. chỉ là một cô nương bình thường..sống những ngày tháng bình thường..cô nhìn bầu trời lần cuối rồi nhắm mắt…

Giật mình tỉnh lại lần nữa,đầu đau như búa bổ..cô nhớ là mình đã rớt xuống vách núi,không lẽ có người đi ngang cứu được cô.. nhưng sau cảnh vật ở đây lại lạ vậy..cô đưa đôi mắt nhìn khắp xung quanh..

-Cô chủ cô tỉnh rồi sao?cô thấy trong người sao rồi?- một lão bà gương mặt hiền từ nhìn cô lên tiếng.

Cô nhìn lão bà trong mắt sửng sốt,sao lão bà ăn mặt kì quái thế nhỉ, căn phòng kì lạ,lão bà kì quái,chuyện gì đây…

Dì Bạch “lão bà” trong suy nghĩ của cô nhìn cô với ánh mắt lo lắng.

-Cô chủ cô sao rồi?cô đừng làm dì sợ…

-Dì là…??? cô ngơ ngác hỏi.

-Trời đất!! không lẽ sốt 1 đêm tới mức mất trí nhớ luôn sao..không được,không được rồi, phải gọi cậu chủ về đưa cô chủ đi bệnh viện khám mới được… cô chủ nằm xuống nghỉ ngơi đi.Dì đi gọi cậu chủ..-nói rồi “lão bà” quay ra khỏi phòng đi mất.

Cô nằm trên giường,trong căn phòng kì lạ quan sát lần nữa, phòng màu tím,cái màu cô không xem là đẹp mắt.. không biết suy nghĩ gì cô ngồi dậy đi tới trước gương..sau đó là 1 thoáng rùng mình…đây là ai? gương mặt này?không lẽ vì kiếp trước cô cứu mạng nhiều người nên ông trời thương tình cho cô sống lại lần nữa.. nhưng sống lại trong thể xác của ai đây?vì sao hoàn cảnh nơi này lại khác lạ như vậy,không giống như ở chỗ của cô..Bây giờ cô phải làm gì?cô là ai?làm sao đây?. Mặc kệ,nếu ông trời đã thương tiếc cô cho cô cơ hội sống lại lần nữa thì cô nhất định sẽ trân trọng lần sống lại này,không cần biết sẽ xảy ra chuyện gì…sống lại được là mừng rồi… thuyền tới đầu cầu tự nhiên sẽ thẳng.. đúng bây giờ làm gì đây..đúng rồi..lúc nãy lão bà nói mình sốt,vậy vẫn là lên giường đi ngủ một giấc rồi tính tiếp. Nói rồi cô thật sự leo lên giường và thiếp đi..

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang