Sau khi cả ba người đã sắp xếp đồ đạc đâu vào đó, nhưng chờ mãi không thấy cô bạn còn lại đến,Sầm Tịnh bắt đầu tò mò.
-Kỳ lạ nhỉ, sắp tới giờ tắt đèn ký túc rồi,sau bạn học cuối cùng này còn chưa đến nhỉ.
-Kệ đi,liên quan gì đến chúng ta.-Thái Vi Vi thản nhiên.
-Chắc cậu ấy bận gì nên đến trễ không chừng, sắp tới giờ tắt đèn rồi,mau lên giường đi.-Hạ Ninh quay sang Sầm Tịnh thúc giục.
Hạ Ninh cũng leo lên giường của mình, nhìn tấm màn này cô lại không nhịn được thở dài.Kéo màn lại cô mở điện thoại ra vào nhóm chat.
“Tam đại siêu nhất”
-Tiểu Ninh Ninh: Tiểu Nguyệt,Hàn Trì hai người đã ổn định chưa?
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Trẫm đã an cư lạc nghiệp.Còn ái phi thì sao?Hàn mỹ nam nữa?
-Hàn Trì: Mình đang ở nhà bà ngoại.
-Tiểu Ninh Ninh: Như Hoàng đế.
-Hàn Trì:Ninh Ninh,mọi chuyện thuận lợi chứ,bạn cùng phòng thế nào?
-Tiểu Ninh Ninh: Cảm ơn cậu quan tâm đều tốt,có đều bạn cùng phòng à… Tiểu Nguyệt bà thật sự có phải con ruột của ba mẹ bà khô[email protected][email protected]
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Tiểu mỹ nhân nàng có ý gì, nàng đang nghi ngờ huyết thống rồng phượng của trẫm??
-Hàn Trì:????
-Tiểu Ninh Ninh:Hay bà có chị em sinh đôi khác trứng thất lạc nào không???
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Trẫm là Hoàng đế duy nhất, nàng không cần nghĩ ngờ.hừ.
-Hàn Trì:Sao thế Ninh Ninh??
-Tiểu Ninh Ninh: À, mình có một cô bạn cùng phòng có tính cách y như Tiểu Nguyệt,nên mình hơi tò mò chút.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Tiểu mỹ nhân,trẫm thận trọng nhắc nhở nàng không được ngã lòng vào Hoàng đế giả mạo,cho dù có thật sự nhớ nhung trẫm.
-Tiểu Ninh Ninh: Lo mà nghỉ cách rước Hoàng hậu của bà về đi nhà đi kìa.
-Hàn Trì:Không ý kiến.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Thật đau đầu.Nàng ấy thật lạnh lùng với trẫm.
Đang vui vẻ nhắn tin trêu chọc Tiểu Nguyệt, bất chợt cô nghe tiếng Tiểu Tịnh giường phía trên la lên.Làm cô giật cả mình,kéo tấm màn ra nhìn.Bất ngờ cô thấy một người con trai trên lưng đeo balo,một tay cầm cây đàn ghita,một tay cầm cây Tiêu trong rất quái dị đang đứng ở cửa phòng.
-Cậu bạn đẹp trai, hình như cậu đi nhầm ký túc thì phải,đây là ký túc xá nữ mà,ký túc xá nam ở phía đông mà.-Sao khi bất ngờ la lên,Sầm Tịnh hồi thần thân thiện nhắc nhở.
-Không hẹn mà gặp,Hạ Ninh cùng Thái Vi Vi đều nhíu mày nhìn “chàng trai” trước mặt.
“Chàng trai” không thèm trả lời đóng cửa cái rầm,đi thẳng đến chiếc giường trống còn lại trong phòng leo lên, rồi liếc nhìn ba người vẻ mặt lạnh tanh nói một cái tên.
-Đông Lam.
Sầm Tịnh là người đầu tiên phản ứng.
-A….cậu là Đông Lam thật sao, trời mẹ ơi kiếp trước mình tu gì thế này vừa ở chung với Nữ Thần, giờ lại còn ở chung với cô nàng tomboy đang hot trên mạng, trời đất ơi.-Sầm Tịnh bất ngờ vui sướng la lên.
Thái Vi Vi nhăn mày, đã nhìn nhục ở với một con lẳng lơ đã cực kỳ khó chịu rồi, giờ lại thêm một con nhỏ trai không ra trai, gái không ra gái.Đã vậy còn chung một bên giường, thật là bực bội mà, Thái Vi Vi hừ lạnh kéo màn cái rẹt.
Hạ Ninh chỉ lướt nhìn cô bạn ấy một cái rồi cũng không nói gì nữa, tiếp tục nhắn tin nói chuyện phiếm với hai người bạn trong nhóm.
Sầm Tịnh ngược lại cực kỳ hưng phấn.
-Đông Lam ngày mai cậu cho mình xin chữ ký nhé, mình là fan cứng của cậu đấy, những bài guitar cậu đánh siêu hay luôn,còn các bài Tiêu cậu thổi mình mỗi lần nghe đều khóc nức nở.Sao cậu lại tài giỏi như vậy chứ.Mình rất bất ngờ đấy,cậu chơi nhạc cụ giỏi thế mà lại học y sao,lại còn khoa y học cổ truyền.
-Phiền phức.-Đông Lam nhíu mày quay mặt vào tường nhắm mắt lại.
Thấy cô không mắc màn mà đã nằm ngủ,Sầm Tịnh thân thiết lên tiếng:
-A..cậu không mắc màn mà đã ngủ rồi sao,có cần mình giúp cậu không?
Đông Lam im lặng không trả lời.
Không thấy cô bạn trả lời mình,Sầm Tịnh cũng ngượng ngùng không nói nữa, kéo màn lại.
_______…..______
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Tiểu mỹ nhân bà đâu rồi,sao không trả lời thế.không phải ngủ quên rồi chứ.
Lãnh Nguyệt thấy mình vừa nhắn hỏi cô ở trường có gặp trai đẹp siêu soái nào chưa, nhưng chờ mãi cũng không thấy cô trả lời.Thầm chí cái tên Hàn mỹ nam đáng ghét kia cũng lặng mất tăm.
-Tiểu Ninh Ninh:Tui đây, vừa có một chàng trai siêu soái vào phòng,giật mình quên mất trả lời bà.
-Hàn Trì:Con trai?????
-Tiểu Nguyệt Nguyệt:A….. Tiểu Ninh giờ này mà có con trai đến phòng bà,không phải do ngưỡng mộ bà đến không ngủ được,nên bất chấp mò đến ký túc xá nữ tỏ tình chứ ???Mau… mau…bà mau tường thuật lại đi chứ,có tặng hoa hồng nữa không?Mà không nhảy mũi vào mặt người ta đó chứ.haha..
-Hàn Trì: Giờ này mà con trai có thể đến ký túc xá nữ, ký túc quá không an toàn rồi,Ninh Ninh ngày mai cậu nên báo với dì quản lý ký túc một tiếng đi.
-Tiểu Ninh Ninh:Haha…đùa hai cậu thôi, chỉ là một cô nàng tomboy thôi.
-Hàn Trì: Thật sự là con gái sao.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Đồng ý với Hàn mỹ nam.
-Tiểu Ninh Ninh: hai người biết Đông Lam không,nghe bạn cùng phòng nói cô ấy đang hot trên mạng gì đấy, mình thì không lên mạng không biết.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt:A…. Tiểu Ninh, Tiểu mỹ nhân của trẫm,bà nhất định phải xin chữ ký của Đông Lam,”chồng yêu” cho mình, mình là fan cuồng của cậu ấy.Ôi…cậu thật hạnh phúc quá rồi,lại được ở chung với “chồng yêu” của mình.huhu.ghen tị chết mất.Nhưng mà tui còn nghĩ lo theo đuổi hoàng hậu mà không tìm được lý do đến thăm bà, giờ thì có rồi.haha.yên tâm khi nào rảnh tui sẽ bay đến thăm bà liền.
-Hàn Trì: Mình cũng không biết Đông Lam là ai.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt:Hai người là cái đồ cổ lỗ sĩ, thời buổi internet 4g mà lại dốt đặt thông tin như vậy.Nói ra hai người không sợ bị cười vào mặt à.
-Tiểu Ninh Ninh:Thông tin không quan trọng,không quan tâm.
-Hàn Trì:Theo Ninh Ninh.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt:Chán chết hai người mà.. hừ.. hừ..
-Tiểu Ninh Ninh: Ký túc tắt đèn rồi,đi ngủ đây.chúc hai người ngủ ngon nhé.tạm biệt.
-Tiểu Ninh Ninh: offline.
-Hàn Trì: Ngủ ngon.tạm biệt.
-Hàn Trì: Offline.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Ngủ ngon ông bà thời tiền sử hừ.tạm biệt.
-Tiểu Nguyệt Nguyệt: Offline.