"Gương kia ngự ở trên tường, thế gian ai đẹp được dường như ta?"
Gương thần do dự một lúc rồi mới phun ra bốn chữ: "Công chúa Bạch Tuyết."
Mỗi ngày, tôi đều phải tiến hành một cuộc đối thoại như vậy với gương thần.
Bởi vì tôi xuyên thành mẹ kế của công chúa Bạch Tuyết, đúng, chính là cái bà phù thủy già bán táo đó.
Tôi xoa tay, cười hì hì.
"Có ảnh không?"
Giọng gương thần có chút bực bội: "Bà đừng có quá đáng!"
Tôi hùng hồn nói: "Ngươi nói công chúa Bạch Tuyết xinh đẹp nhất, thế tại sao ta không thể xem để kiểm chứng hả?
"Gửi đây! Nhưng không có ảnh hiện tại đâu! "
Gương thần ấp a ấp úng hiện ra một bức ảnh.
Mắt to hai mí, da trắng tóc đen, chậc chậc, đúng là đại mỹ nhân!
Mắt tôi sáng bừng: "Đúng, là cô ấy, đăng tiếp đi tôi thích lắm! "
"Gửi video đi! Tắm rửa cũng được! "
Gương thần vừa bi vừa giận hét lên: "Cút ngay!"
Sau đó offline, gọi thế nào cũng không có phản hồi.
Tố chất tâm lý chỉ đến vậy mà sao làm gương thần được hay thế!
...
Như bạn thấy đó, tôi là hoàng hậu.
Trong truyện cổ tích, nhà vua đã biến mất từ rất lâu, trong lâu đài chỉ còn có tôi và Bạch Tuyết.
Nhiệm vụ mỗi ngày của tôi chính là đi hỏi gương thần.
Ai đẹp nhất.
Sau đó chiêm ngưỡng ảnh chụp công chúa Bạch Tuyết.
Ban đầu gương thần còn có ý định đầu độc tôi.
"Nhìn kìa, cô ấy đẹp quá phải không? Hoàng hậu của tôi ơi, nếu không còn công chúa Bạch Tuyết, bà chính là người đẹp nhất thế gian."
Tôi khịt mũi coi thường: "Xàm!”
"Ở bữa tiệc lần trước, ta thấy mẹ kế của cô bé Lọ Lem còn đẹp hơn nữa kìa!"
Tôi đập gương thần một cái: "Cho ta xem mẹ kế của cô bé Lọ Lem! Ta cũng thích người đó."
Gương thần chầm kẽm.
Nó không hiểu xảy ra vấn đề ở đâu.
"Bà không cảm thấy ghen ghét với công chúa Bạch Tuyết sao?"
"Sao ta phải ghét cô ấy?"
"Bởi vì cô ấy rất đẹp!"
"Ồ, vậy ngươi gửi thêm hai bức ảnh nữa để ta xem cô ấy đẹp đến mức nào, nhớ đừng có làm mờ đấy!"