Gương thần hờn dỗi một lúc, sau đó cái mồm lại bắt đầu không nói tiếng người.
"Tôi nói bà nghe, bà làm vậy cũng vô dụng. "
"Cho dù bà nỗ lực hơn đi chăng nữa, đến cuối cùng công chúa vẫn phải gả cho hoàng tử thôi. "
"Thế giới này chính là như vậy. "
Tôi ném nó vào trong lò sưởi, để nó “tĩnh tâm” suy nghĩ lại trong ngọn lửa một lúc.
Đúng là một ngày khốn nạn mà, tôi không thể nhịn cười.
Tôi xuyên đến đây không phải để nghe tiếng nó thả phân đâu.
Dù vậy, gương thần vẫn tiếp tục lầu bầu:" Dù sao đến lúc đó bà sẽ biết, vô dụng thôi, công chúa chắc chắn sẽ gả cho hoàng tử, sống cùng nhau hạnh phúc đến già."
...
Gương thần nói đúng, mà không phải chỉ đúng bình thường, là quá quá quá đúng.
Ngày hôm sau, quốc vương bệ hệ vẫn luôn offline không hiểu sao lại đột nhiên xuất hiện.
Hóa ra tôi không phải góa phụ full-time, mà chỉ là góa phụ part-time, ông chồng của tôi không chết thật, chỉ là đi xa “vài” hôm thôi.
Nhìn lâu đài của tôi, con gái của tôi, vàng bạc châu báu của tôi.
Lại nhìn sang ông già đột nhiên trở về trước mặt.
Tôi chợt nghĩ, thật ra ông ấy có thể chết mà.
Quốc vương mỉm cười hiền từ, đi tới trước mặt tôi và công chúa Bạch Tuyết.
"Vợ con yêu quý của ta."
Tôi vô cùng thiếu kiên nhẫn: "Có rắm mau thả! "
Quốc vương như thể đã được lập trình sẵn, không vì lời nói vô lễ lạnh lùng của tôi mà tạm dừng.
"Ta sắp sửa phải đi xa, khi ta trở về, hai người muốn ta đem theo món quà gì? "
Ể, cảnh này thấy quen quen.
Tôi không nói gì, công chúa Bạch Tuyết đứng bên cạnh cười với cha:
"Cha, con muốn một đóa hoa hồng ạ. "
Tôi nhận ra rồi!
Đây là ghép truyện, vì để hoàn thành cái kết trong truyện cổ tích, tôi được ghép trực tiếp vào bộ Người đẹp và quái vật.
Gương thần nói nhỏ sau lưng tôi: "Chuyện này nhất định phải xảy ra, trong truyện cổ tích, công chúa sẽ luôn luôn gặp gỡ hoàng tử! "
Tôi mỉm cười nhìn về phía gương thần, nhìn nó đang bắt đầu giả chết.
Ai nói cốt truyện chắc chắn không thể thay đổi chứ?
Ít nhất nàng tiên cá không còn lưu luyến si mê hoàng tử đấy thôi?
Tôi lại càng không muốn đi theo cốt truyện, không có cách nào, ai bảo tôi nặng 100 cân thì 99 cân là phản nghịch chứ.
Dựa vào đâu mà những nàng công chúa xinh đẹp của tôi lại chỉ có thể tồn tại như phụ kiện của hoàng tử?